Link bài viết gốc của tác giả Uno (Trên Đường Pitch):
Trên Đường Pitch(TTVN)
Tác giả Queen - Thứ Năm 21/07/2016 15:06(GMT+7)
Ngày mới sang Anh, De Gea chỉ là một cậu bé rụt rè. Vào phòng thay đồ, anh không dám nói gì nếu không ai hỏi. Điều đầu tiên phải làm là chào mọi người, rồi ngồi yên lắng nghe các đàn anh. Đó là cách để học hỏi, để trưởng thành. Nhưng giờ thì khác. Nhiều cầu thủ trẻ chẳng buồn chào ai, mới đá vài trận đã nghĩ mình là ngôi sao.
Một tiền đạo hội đủ tốc độ, sức mạnh, bản năng sát thủ và tinh thần chiến binh. Nhưng hè 2025, Osimhen bất ngờ rơi vào thế kẹt: Napoli muốn bán, cầu thủ muốn đi, nhưng chẳng có ai thật sự muốn rước.
Trong ký ức của người hâm mộ bóng đá Anh, những cụm từ như “Barclaysman” hay “Proper Barclays” không đơn thuần là biệt danh. Chúng là biểu tượng của một kỷ nguyên rực rỡ - giai đoạn 2004-2016, khi Premier League dưới sự tài trợ của ngân hàng Barclays vươn đến đỉnh cao của sự ngẫu hứng, hoang dại và đầy mãn nhãn.
Sau một mùa giải suýt chạm tay vào chức vô địch, Arsenal đã không ngần ngại “chơi lớn” trên thị trường chuyển nhượng. Với hàng loạt bản hợp đồng chất lượng và những trụ cột đang ở độ chín, HLV Mikel Arteta đã có trong tay đội hình trong mơ, đủ sức chinh phục Premier League lẫn Champions League.
Serie A lâu nay vẫn bị gắn mác là “giải đấu dưỡng già” nơi các danh thủ tìm đến khi đã qua thời đỉnh cao. Nhưng nói thế cũng không sai. Thực tế, bóng đá Ý là môi trường phù hợp cho những cầu thủ lớn tuổi, không còn đủ tốc độ nhưng vẫn giữ được cái đầu tỉnh táo và đẳng cấp chơi bóng ở mức cao.