Các CĐV Arsenal sẽ trân trọng những kỷ niệm đẹp đẽ khi được chứng kiến một Mesut Ozil ở giai đoạn đỉnh cao phong độ của anh, nhưng ngôi sao người Đức đã chia tay họ mà không chơi một trận nào kể từ tháng Ba; Ozil đã để lại một di sản rất phức tạp tại Emirates sau 8 năm đầy những thăng trầm.
Nó bắt đầu bằng một nụ cười toe toét và một cái nhướng mày của Arsene Wenger.
Đó là vào tháng 9 năm 2013 và sau một trận thắng 1-0 trước Tottenham tại Emirates Stadium, nhà cầm quân người Pháp đã được Patrick Davison của Sky Sports hỏi về kế hoạch của Arsenal trong những ngày cuối cùng của thị trường chuyển nhượng. “Có lẽ chúng tôi sẽ tạo ra một bất ngờ rất hay ho cho mọi người,” ông nói.
Khâu tuyển quân của Arsenal đến thời điểm đó chỉ mới đưa về 2 bản hợp đồng tự do. Tái ký hợp đồng với Mathieu Flamini từ AC Milan, và chiêu mộ Yaya Sanogo, một tiền đạo có triển vọng nhưng mẫn cảm với chấn thương đến từ Auxerre. Các CĐV đã cảm thấy vô cùng chán nản và lo lắng.
Họ muốn nhiều hơn thế và 48 giờ sau câu trả lời phỏng vấn kia, ước muốn đó đã được đáp ứng, “bất ngờ hay ho” của Wenger đã được hiện thực hóa bằng bản hợp đồng “bom tấn” Mesut Ozil từ Real Madrid, với mức phí chuyển nhượng 42,5 triệu bảng. Đây được xếp hạng là thương vụ đắt giá thứ ba trong lịch sử bóng đá tại Vương Quốc Anh và gần gấp ba lần kỷ lục trước đó của Arsenal trên thị trường chuyển nhượng.
Video câu trả lời phỏng vấn được đề cập của Arsene Wenger:
Ozil đã cập bến Arsenal với tư cách một trong những cầu thủ sáng tạo thú vị nhất thế giới bóng đá. Một cầu thủ sở hữu tài năng xuất chúng đã chơi tuyệt hay trong màu áo đội tuyển Đức ở World Cup 2010 và thực hiện rất nhiều pha kiến tạo tại Real Madrid – điều đã biến anh thành một người đồng đội mà Cristiano Ronaldo rất yêu thích.
Chỉ mất 11 phút của màn debut – chiến thắng 3-1 của Arsenal trước Sunderland tại Stadium of Light – để Ozil ghi dấu ấn đầu tiên của mình trong màu áo The Gunners, kiểm soát bóng một cách cực kỳ đẳng cấp sau một đường chuyền dài từ Kieran Gibbs và thực hiện một pha căng ngang cho Olivier Giroud dứt điểm.
“Chúng tôi sẽ phải kiểm tra xem có thật là cậu ta đỡ bóng bằng chân không” HLVtrưởng Paolo Di Canio của Sunderland chia sẻ sau trận đấu. “Đỡ bóng ngon lành cứ như xài tay vậy”
Sẽ có thêm rất nhiều khoảnh khắc tương tự xuất hiện trong những năm tiếp theo.
Luôn có những khía cạnh khác nhau ở Ozil. Tốt và xấu. Đáng kinh ngạc và phức tạp. Nhưng ít cầu thủ nào có thể sánh được với kỹ thuật điêu luyện của anh. Ít ai có thể nhìn ra được những điều mà ngôi sao người Đức có thể nhìn thấy trong trận đấu, chứ đừng nói đến việc bắt chước những điều mà anh làm với quả bóng dưới chân mình.
Hai mùa giải đầu tiên của Ozil ở Bắc London đã chứng kiến 2 chức vô địch FA Cup liên tiếp, cùng với đó là một chức vô địch World Cup vào năm 2014. Nhưng ở cấp độ cá nhân, mùa giải thứ ba mới là khoảng thời gian bùng nổ nhất của anh tại Arsenal. Mùa giải 2015/2016 của ngôi sao người Đức là một màn trình diễn “say đắm lòng người” của sự tinh quái và sáng tạo.
Trong xuyên suốt mùa giải đó, Ozil đã đóng góp trực tiếp vào 28 bàn thắng của Arsenal sau 45 lần ra sân. Anh thực hiện 19 pha kiến tạo ở Premier League, chỉ kém 1 so với kỷ lục của Thierry Henry, và tạo ra 146 cơ hội ghi bàn, một thống kê đáng kinh ngạc và hiện tại vẫn đang là con số cao nhất trong một mùa giải kể từ khi Opta bắt đầu thu thập các dữ liệu gần 2 thập kỷ trước.
Arsenal đã đứng đầu bảng Premier League vào ngày đầu năm nhờ chiến thắng 2-0 trước Bournemouth, một trận đấu mà Ozil đã ghi 1 bàn và kiến tạo bàn còn lại – “cậu ấy đã trở thành một cầu thủ bóng đá khiến người ta phải hoàn toàn choáng ngợp,” Wenger ca ngợi sau đó – nhưng cuối cùng họ đã thất bại trong cuộc đua vô địch, để cho Leicester City giành ngôi vương với cách biệt 10 điểm.
Thất bại này mang đến cảm giác như một cơ hội lớn bị bỏ lỡ. Và mặc dù Ozil đã được vinh danh là “Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải” của Arsenal, nhưng anh sẽ không bao giờ tái hiện lại được phong độ đó nữa, output của anh đã giảm dần qua từng mùa giải tiếp theo, những khoảnh khắc quyến rũ và truyền cảm hứng đã càng lúc càng ít xuất hiện, cùng với đó, thái độ thi đấu và ngôn ngữ cơ thể của tiền vệ người Đức đã trở nên gay gắt hơn.
Năm 2018 đã tóm gọn toàn bộ những thăng trầm của Ozil tại Arsenal, bắt đầu bằng việc anh ký với họ một bản hợp đồng mới có mức lương lên đến 350.000 bảng/ tuần, và kết thúc bằng việc anh bất ngờ đánh mất vị trí của mình trong đội.
Số pha kiến tạo của Ozil tại Arsenal qua từng mùa giải
Số bàn thắng của Ozil tại Arsenal qua từng mùa giải
Số phút thi đấu của Ozil tại Arsenal qua từng mùa giải
Còn giữa năm đó, Ozil đã “mất” đi Wenger, người tin tưởng mình nhất tại Arsenal, và tuyên bố giải nghệ sự nghiệp cấp đội tuyển quốc gia sau một kỳ World Cup đáng thất vọng cùng đội tuyển Đức.
Quyết định đó của Ozil được xem là một chuyện tích cực đối với Arsenal. Một động thái sẽ cho phép anh hoàn toàn tập trung vào câu lạc bộ của mình. Nhưng bình luận của Wenger hóa ra lại chính xác hơn.
“Một chút động lực sẽ biến mất khi bạn biết rằng mình không cần phải sẵn sàng cho một kỳ World Cup, một chiến dịch European Championship nữa,” Wenger nhận định sau khi đã chia tay Arsenal. “Cậu ấy sẽ mất đi một chút động lực nếu không còn chơi cho đội tuyển quốc gia.”
Unai Emery chắc chắn đã cảm thấy động lực thi đấu là một vấn đề lớn.
Ông đã nói về việc dùng đến các chiêu trò “khích tướng” với Ozil để có thể “khai thác” được nhiều hơn từ anh trong một cuộc phỏng vấn với Sky Sports vào tháng 1 năm 2019. Nhưng những nỗ lực đó đã không thành công, và đỉnh điểm của sự bế tắc là việc Ozil đã bị loại ra khỏi đội chỉ vài tháng sau khi nhiệm kỳ của Emery bắt đầu.
Hiệu suất kiến tạo (xanh) và tạo cơ hội (đỏ) trung bình mỗi 90 phút của Ozil qua từng mùa giải chơi cho Arsenal
Emery cuối cùng cũng đã phải sử dụng lại Ozil, nguyên nhân chủ yếu là bởi sự tuyệt vọng trong việc tìm kiếm các giải pháp sau những kết quả kém cỏi, nhưng chuyện tương tự đã tiếp tục diễn ra dưới thời người thay thế nhà cầm quân người Tây Ban Nha, HLV tạm quyền Freddie Ljungberg, người đã một lần nữa loại Ozil ra khỏi đội hình sau một màn trình diễn đáng thất vọng trong một trận thua 3-0 trước Manchester United, và dĩ nhiên, tiếp theo là dưới thời Mikel Arteta, với lần gần nhất vị HLV này sử dụng tiền vệ người Đức trong đội hình xuất trận là vào tháng Ba năm ngoái.
Ozil, dường như không muốn tuân theo những điều “không thể thương lượng” của Arteta và không thể phục hồi output sáng tạo của bản thân như trong những mùa giải trước, đã hoàn toàn trở thành một “người thừa” tại Arsenal, một “cục nợ” tiêu tốn rất nhiều tiền bạc vào thời điểm mà câu lạc bộ cực kỳ cần tiền.
Tuy nhiên, đó cũng chính là một minh chứng cho những đóng góp của Ozil tại Emirates vào thời kỳ đỉnh cao phong độ, rằng ngay cả hiện tại, sau 3 mùa giải không ra sân thường xuyên, tiền vệ người Đức vẫn đứng thứ hai trong danh sách những cầu thủ Premier League tạo ra nhiều cơ hội ghi bàn nhất kể từ màn debut của anh vào năm 2013. Christian Erikson đứng trên anh, nhưng chỉ nhờ vào việc đã chơi nhiều hơn 42 trận.
“Những điều Ozil đã làm được tại câu lạc bộ là không thể phủ nhận và sẽ luôn được trân trọng,” Arteta chia sẻ gần đây. “Không quan trọng chuyện cậu ấy có chơi thêm 2 trận, 10 trận nữa hay không. Những gì Ozil đã đóng góp cho Arsenal, vì thành tích, vì lịch sử của câu lạc bộ, sẽ được ghi nhớ mãi mãi. Không một ai có thể bàn cãi về chúng.”
Arteta khẳng định rằng ông đã trao cho Ozil mọi cơ hội để giành lại vị trí của mình trong đội bóng trước khi loại anh ra khỏi đội hình tham dự Premier League và Europa League của mình, ngụ ý rằng tiền vệ người Đức đã thất bại trong việc tận dụng chúng.
Nhưng không nên đổ hết trách nhiệm lên Ozil về những điều tồi tệ đã diễn ra.
Mesut Ozil
Rốt cuộc, đâu phải do lỗi của tiền vệ người Đức mà Arsenal đã không thể nâng cấp đội hình đạt đủ chất lượng để cạnh tranh các danh hiệu trong những năm cuối cùng của triều đại Arsene Wenger. Ngoài ra, những người kế nhiệm của Wenger cũng đã không xây dựng được những hệ thống tấn công có thể phát huy tối đa các tài năng của Ozil. Bên cạnh đó, nguyên nhân còn bởi sự chú trọng của bóng đá hiện đại đã chuyển đổi rất nhanh từ kỹ thuật sang sức mạnh thể chất.
Nhưng sau tất cả, người ta nói rằng cảm nhận của các CĐV Arsenal khi biết tin Ozil sẽ ra đi là một sự nhẹ nhõm hơn là buồn bã. Chắc chắn không ai có thể đoán trước được một kết cục như thế này vào cái đêm ngập tràn sự phấn khích của tháng 9 năm 2013, khi việc anh gia nhập Arsenal được xác nhận. Nhưng gần một thập kỷ qua, Ozil đã để lại một di sản đầy mâu thuẫn và phức tạp.
Nguồn: Lược dịch từ bài viết “Mesut Ozil transfer: Arsenal midfielder leaves complex legacy after years of ups and downs” của tác giả Nick Wright, đăng tải trên Sky Sports.
Nguyễn Xuân Son đang tận hưởng thời khắc đẹp nhất trong sự nghiệp của anh và chúng ta, những người hâm mộ bóng đá Việt Nam cũng đang tận hưởng một trung phong có lẽ chưa từng có của ĐT Việt Nam.
Trong khi Pep Guardiola đang cố gắng chấm dứt chuỗi phong độ tệ hại nhất của CLB trong 1 thập kỷ, Cole Palmer, Jadon Sancho, Romeo Lavia và Tosin Adarabioyo đang cùng HLV Enzo Maresca làm nên cuộc cách mạng tại Chelsea.
Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.
“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.
Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?