Người đàn ông cầm trịch giai đoạn 2003-2010 thành công rực rỡ của Barcelona đang tham gia cuộc tranh cử chiếc ghế chủ tịch một lần nữa, và ông đã chia sẻ về tầm nhìn của mình đối với câu lạc bộ đang chìm trong khủng hoảng này.
Joan Laporta năm nay 58 tuổi, đã 17 năm trôi qua kể từ ngày ông trở thành chủ tịch của Barcelona, một thập kỷ kể từ ngày ông rời đi và 5 năm kể từ lần gần nhất ông tham gia tranh cử và thất bại. Mái tóc đã bạc hơn một chút và điều đầu tiên ông nói khi ngồi xuống ghế là “tình hình rất phức tạp”, không có chỗ cho những lời hứa hẹn hay các tuyên bố khoa trương. Cũng chẳng có những lời khẳng định ngạo nghễ. “Những người bỏ phiếu sẽ đặt niềm tin vào sự nghiêm túc, thực tế, kinh nghiệm và kiến thức,” ông chia sẻ. Tuy nhiên, vẫn có một tia sáng hiện lên trong đôi mắt người đàn ông này, một dấu hiệu của sự tinh quái quen thuộc.
Nó đã hiện hữu tại đây, trong căn phòng thưa thớt phía trên trụ sở của “bộ chỉ huy chiến dịch” của ông tại nhà máy bia Moritz ở Barcelona, và nó đã hiện hữu vào sáng hôm sau, cách đó 600km ở Madrid. Một tấm banner khổng lồ có gương mặt của ông đã bao phủ trên mặt tiền của tòa nhà 15 tầng ở góc phố Santiago Bernabéu Street, ngay bên cạnh sân nhà của đại kình địch Real Madrid và đồng thời là sân khấu của màn trình diễn vĩ đại nhất của Barcelona FC dưới triều đại Laporta: Chiến thắng 6-2 trước Los Blancos vào năm 2009. “Thật mong được gặp lại các người một lần nữa,” đó là dòng thông điệp được ghi trên tấm banner. Tất cả những gì nó thiếu là một emoji nháy mắt.
Tại thành phố thủ đô Tây Ban Nha, chắc chắn rất nhiều người không hề thấy nó hài hước. Còn ở Catalonia, chắc chắn rất nhiều người sẽ cười một cách rất khoái trá. Một số người cảm thấy thích thú với sự bóng bẩy, ánh mắt đầy khiêu khích và khẩu khí đầy tính đe dọa mà ông dành cho đại kình địch của họ, một số thì cảm thấy bực mình.
Tấm banner đó đã phá vỡ sự nghiêm túc – thứ luôn cực kỳ được xem trọng trong các cuộc bầu cử, và một trong các ứng cử viên, Victor Font, khẳng định: “Ông ta là một bậc thầy trong những chuyện kiểu này, nhưng những tấm banner không giúp bạn giành chức vô địch Champions League, xây dựng một sân vận động, hay giải quyết các món nợ.” Tuy nhiên, tác động cảm xúc mà nó tạo ra là cực kỳ lớn, những phản ứng mạnh mẽ xuất hiện, Laporta chiếm lấy “trung tâm sân khấu”, và động thái này có thể sẽ thực sự giúp chiến dịch tranh cử của ông đạt được những bước tiến lớn.
Barcelona đang gặp khủng hoảng. Bất cứ ai giành chiến thắng trong cuộc bầu cử này – và có 8 người đàn ông đang cố gắng thu thập đủ số chữ ký để ngồi vào chiếc ghế chủ tịch, với Laporta và Font là những người được đánh giá cao nhất về khả năng giành chiến thắng – sẽ kế thừa các cầu thủ, một vị huấn luyện viên trưởng và một mớ hỗn độn. Câu lạc bộ này đang gánh một khoản nợ 488 triệu Euro. Có một sân vận động cần nâng cấp, một khoản vay từ Goldman Sachs cần phải hoàn trả. Việc trả lương đã bị hoãn lại, thêm một vấn đề khác mà vị chủ tịch mới sẽ phải giải quyết. Và đội bóng đá đang gặp khó khăn.
Đối với Laporta, uy tín và sức quyến rũ vẫn còn đó, không có dấu hiệu nào cho thấy ông đang “sa sút phong độ”, nhưng vẫn thật khó để tưởng tượng rằng năng lượng của năm 2003 đang còn nguyên vẹn và càng khó hơn nữa để tưởng tượng về sự hồi sinh của thứ sức mạnh từng được thể hiện vào triều đại đó. Không còn Johan Cruyff hướng dẫn ông, không còn Pep Guardiola dẫn dắt đội bóng đá của ông, và có lẽ cũng sẽ không còn Lionel Messi. Tóm lại, Laporta có đang bị điên không? Tại sao ông lại muốn quay lại vào thời điểm này?
“Có lẽ đó chính là con người của tôi,” Ông chia sẻ. “Đây là thử thách lớn nhất trong cuộc đời tôi: Tôi biết điều này, tôi chấp nhận nó, và tôi đã sẵn sàng. Có lẽ nguồn động lực còn nằm ở vị trí mà bạn đặt một câu lạc bộ như Barcelona trong số những thứ bạn xem trọng. Tôi đã say mê đội bóng này từ năm 5 tuổi, bố và ông đã đưa tôi trở thành hội viên chính thức từ năm 10 tuổi và các giá trị của câu lạc bộ luôn hiện hữu trong cuộc sống của tôi – không chỉ bóng đá, mà còn tất cả mọi thứ khác nó đại diện, giờ đây thậm chí còn quan trọng hơn bao giờ hết. Chúng tôi muốn mọi người sẽ dễ dàng ‘rơi vào lưới tình’ với Barcelona một lần nữa.”
“Định mệnh dường như muốn tôi can dự vào những thời điểm khó khăn nhất của câu lạc bộ; đó chính là số phận của tôi. Tôi không hề cảm thấy một nghĩa vụ, chỉ có một nguồn động lực mạnh mẽ. Tôi vẫn nghĩ rằng mình có đủ năng lượng cần thiết. Messi: Chúng tôi vẫn đang có cậu ấy. Johan: Tôi luôn có Johan ở bên cạnh mình, thông qua tất cả những gì tôi đã học, tất cả những gì ông ấy đã dạy. Và với Pep, tôi có thể liên lạc để trò chuyện, trao đổi với ông ấy bất kỳ lúc nào.”
Có phải Laporta vẫn thường xuyên liên lạc với Pep? “Đúng.” Có phải ông đã cố gắng thuyết phục nhà cầm quân 49 tuổi trở lại Barcelona? “Không. Ông ấy là một người bạn và ông ấy cũng tình cờ là vị huấn luyện viên xuất sắc nhất thế giới, nhưng tôi hiểu tình hình của ông ấy ở Manchester City.”
Hai tuần nữa, Messi sẽ có thể chính thức đàm phán với các câu lạc bộ khác và Man City chính là một điểm đến tiềm năng. “Tôi không tin là cậu ấy đã hạ quyết tâm,” Laporta nhận định. “Tôi nghĩ cậu ấy sẽ cân nhắc thật cẩn thận tất cả các sự lựa chọn. Messi yêu Barca, và tôi nghĩ cậu ấy sẽ cân nhắc đề xuất mà tân chủ tịch của Barcelona đưa ra. Tôi có thể thấy được viễn cảnh đó, bởi vì điều khiến Leo khó chịu nhất là họ đã lừa dối cậu ấy. Cậu ấy từng nói với tôi: ‘Ông chưa bao giờ lừa dối tôi cả; ông luôn thực hiện đúng những lời hứa của mình.’ Tôi có thể thấy rằng mối quan hệ của cậu ấy với các giám đốc đang ngày càng trở nên tệ hơn: Họ đã bắt cậu ấy gánh vác trách nhiệm cho tất cả mọi thứ. Cậu ấy không đáng phải chịu đựng cách đối xử đó. Nếu tôi trở thành chủ tịch, tôi sẽ trò chuyện với cậu ấy một cách thật lòng nhất.”
Tại sao không phải ngay bây giờ? “Leo biết rõ,” Laporta chia sẻ. “Cậu ấy biết rõ tôi nghĩ gì trong đầu. Tôi chỉ có thể tưởng tượng cậu ấy khoác trên người bộ đồng phục Barcelona và tôi sẽ làm tất cả mọi thứ có thể để đảm bảo cậu ấy tiếp tục gắn bó với câu lạc bộ này. Tôi hiểu rõ Leo và điều mà cậu ấy quan tâm là những chiến thắng. Yếu tố đầu tiên mà những cầu thủ xuất sắc nhất sẽ ngay lập tức xem xét là khả năng cạnh tranh của một đội bóng. Vấn đề chính không phải là tiền bạc, chưa bao giờ cả; nếu tham tiền, cậu ấy đã đưa ra các quyết định rất khác trong xuyên suốt sự nghiệp của mình so với những gì chúng ta được chứng kiến rồi. Chúng tôi cần phải cố gắng hết sức để tiếp tục câu chuyện đẹp đẽ đó: Leo Messi và Barcelona.”
“Khi cầu thủ xuất sắc nhất thế giới phải chứng kiến các câu lạc bộ khác nâng cúp châu Âu, bạn biết rằng tình hình đang không ổn – trong mọi khía cạnh. Chúng tôi đã để lại những di sản tuyệt vời nhất mà một ban lãnh đạo có thể để lại vào năm 2010: Một đội bóng sở hữu khả năng cạnh tranh cực kỳ lớn, một nền tảng kinh tế ổn định và không có tên nhà tài trợ nào trên áo đấu cả. Nhưng rồi tất cả mọi thứ đã bị huỷ hoại trầm trọng bởi sự ích kỷ và những thù hằn.”
“Công bằng mà nói, tôi đã từng có trải nghiệm tương tự, vậy nên tôi có thể hiểu được tình huống hiện tại. Tôi từng có một mùa giải tự mãn (2007-2008): Tôi nghĩ: ‘Mẹ nó, chúng ta đã giành được tất cả mọi thứ, chúng ta không cần thay đổi, không cần một chu kỳ mới.’ Nhưng rồi mọi chuyện đã trở nên tệ đi. Khi nhận thức được tình hình, chúng tôi đã thay Frank [Rijkaard] bằng Pep, Ronaldinho bằng Messi, Deco bằng Xavi và Iniesta. Chúng tôi đã thuyết phục vị tân huấn luyện viên trưởng tiếp tục tin tưởng Eto’o.”
Một cuộc bỏ phiếu bất tín nhiệm đối với Josep Maria Bartomeu đã gạt ông ta sang một bên. Tháng Một, 7 ngày trước thời điểm thị trường chuyển nhượng đóng cửa, không phải là thời điểm thích hợp cho các cuộc bầu cử, và lại càng không phải vào giữa thời điểm đại dịch hoành hành. Cơ hội để thực hiện những thay đổi, điều chỉnh trong kế hoạch là cực kỳ nhỏ và cũng chẳng có tiền. Các ứng cử viên không biết họ sẽ tìm thấy được gì: Có những bản hợp đồng cần nghiên cứu, những con đường cần được khám phá, một số bất ngờ khó chịu có lẽ đang chờ đợi họ.
Laporta đã chia sẻ về một “plan de choque” – các biện pháp khẩn cấp – nhưng sự thay đổi không thể diễn ra ngay lập tức và ông còn thiếu những chi tiết, một dự án đầy đủ vẫn chưa được công bố. Ông đã có những cuộc thảo luận về giám đốc thể thao mới. “Đang có 3 ứng cử viên, và tôi thích cả ba,” Laporte chia sẻ. Ông tỏ ra rất thận trọng về Xavi Hernández, người mà Font muốn trao cho chiếc ghế huấn luyện viên trưởng. Ông nhận định rằng Ronald Koeman xứng đáng có thêm thời gian, để tiếp tục dẫn dắt Barca cho đến cuối mùa giải. Và khăng khăng rằng: “Tôi chẳng giấu diếm thứ gì trong tay áo của mình cả (chẳng hạn như một bản hợp đồng).”
Ông cười. “Và nếu tôi có bất kỳ điều gì để nói, nó sẽ được nói ra vào thời điểm thích hợp.” Lại thêm một dấu hiệu khác của sự láu lỉnh, và sau đó, ông tiếp tục nghiêm túc trở lại.
“Tôi từng sống với điều này trước đây. Thách thức của hiện tại tương tự như những gì mà chúng tôi đã phải đối mặt vào năm 2003, mặc dù không ở cùng quy mô. Hồi đó, doanh thu của câu lạc bộ là 123 triệu Euro, 192 triệu Euro chi phí, một đội bóng có cấu trúc tệ hại và một câu lạc bộ bị chia rẽ. Việc gia hạn hợp đồng với các cầu thủ vào thời điểm đó có lẽ là dễ dàng hơn hiện tại, bởi vì để cắt giảm các chi phí của mùa giải này, người ta đã quyết định ‘đá’ nhiệm vụ giải quyết vấn đề hợp đồng của các cầu thủ sang cho ban lãnh đạo mới giải quyết. Chúng tôi sẽ phải xem xét các con số chính xác, nhưng chắc chắn là tình hình đang không ổn chút nào rồi. Nhưng tôi không muốn trở thành một kẻ gieo rắc sự hoang mang, hay hành động như một nạn nhân. Tất cả mọi thứ cần được phân tích kỹ lưỡng, chúng ta cần tìm kiếm các giải pháp.”
Liệu việc bán bớt đi các cầu thủ có nằm trong số những giải pháp đó? “Chúng bao gồm cắt giảm chi phí, tăng thêm thu nhập ngoài các nguồn thu truyền thống và cơ cấu lại các khoản nợ,” Laporta chia sẻ. Tuy nhiên, ông cũng thừa nhận. “Mọi người thích tuyên bố, ‘Bọn tôi không phải là một selling club (một câu lạc bộ chuyên bán cầu thủ để kiếm tiền)’, nhưng đó là một sai lầm: Bạn cần phải làm tốt cả hai việc mua và bán.”
Vậy còn Ansu Fati thì sao? “Tôi rất thích cậu ấy,” Laporta chia sẻ, và ông cũng đã khẳng định rằng mình không hề có ý định “buông tay” tài năng trẻ này, hay bất kỳ cầu thủ quan trọng nào khác của câu lạc bộ. "Cậu ấy có tiềm năng phát triển rất lớn và tôi chắc chắn muốn được nhìn thấy sự nở rộ đó diễn ra ở Barca. Giữ chân những cầu thủ xuất sắc ở lại luôn là một trong các nhiệm vụ hàng đầu."
Super League sẽ là một nguồn doanh thu đầy hấp dẫn, và chính chủ tịch tiền nhiệm Josep Maria Bartomeu cũng đã từng khẳng định rằng Barcelona sẽ tham gia giải đấu này, nhưng thái độ của Laporte đối với nó thì hoàn toàn ngược lại. "Mọi đề xuất sẽ được phân tích và đưa ra quyết định dựa trên lợi ích của Barca và lợi ích của bóng đá. Nhưng những thứ như thế này đã từng được thử nghiệm nhiều lần và chẳng bao giờ đi đến kết quả tích cực. Quan điểm của tôi là nó có thể huỷ hoại bóng đá, bản chất của môn thể thao này."
“Đầu tiên, tôi muốn đến đó và nói chuyện với mọi người. Thảo luận về những điều có thể đảm bảo cho sự phát triển của La Masia – tương lai của câu lạc bộ: Chúng tôi sẽ trình bày một dự án mới với một phương pháp luận mới để biến La Masia trở thành một ‘trung tâm xuất sắc’, một trọng tâm tại Barcelona của chúng tôi.”
Joan Laporta bật cười, phàn nàn khi bước ra cửa rằng VAR đã “khử hết chất caffein” của bóng đá, không còn cho phép các cổ động viên ăn mừng những bàn thắng như trước đây nữa. Các cổ động viên ở tầng dưới đang chờ để gặp ông, và ông vẫn có một kế hoạch thú vị khác cho ngày hôm sau. Sáng ngày tiếp theo, nó đã được tiết lộ: Tia sáng thể hiện sự tinh quái, láu lỉnh trong đôi mắt của ông, được in trên tấm banner rộng hàng nghìn mét vuông treo ngay bên cạnh sân Bernabéu.
Nguồn: Lược dịch từ bài phỏng vấn “Joan Laporta: 'If I become president, I’ll do everything to ensure Messi continues'” của tác giả Sid Lowe, đăng tải trên The Guardian.
Ông Jorge Messi, bố của tiền đạo Messi vừa lên tiếng về khả năng con trai mình cập bến PSG.
Messi và Ronaldo đã từng là đối thủ suốt một thời gian dài. Sau những bàn thắng, những pha rê bóng, những danh hiệu, sự xuất sắc, lòng thôi thúc để trở nên...