Trên The Athletic, chân sút huyền thoại Alan Shearer có bài phân tích về khả năng ghi bàn thượng hạng của Sergio Aguero, người sẽ chia tay Manchester City sau trận chung kết Champions League cuối tuần này. Trên Đường Pitch lược dịch lại bài viết của Shearer gửi tới quý độc giả.
Cậu ấy là một sát thủ thượng hạng và đồng thời là một chàng trai đầy thần bí, một cầu thủ vĩ đại đích thực của Premier League trong thập kỷ qua với đầy những vinh quang. Nhưng theo một cách nhìn nhận nào đó thì đó cũng là một con người rất… xa lạ. Tôi không nghĩ rằng chúng ta đã thực sự hiểu Sergio Aguero, chuyện này có lẽ liên quan đến sự kín đáo đối với công chúng của cậu ấy, nhưng tôi nhận thức được những điều chúng ta đã được chứng kiến; một chàng trai tài năng phi thường, đứng ngang hàng Thierry Henry và Eric Cantona với tư cách một trong những cầu thủ nước ngoài xuất sắc nhất trong lịch sử bóng đá Anh.
Để có thể vươn lên đỉnh cao vốn đã rất khó khăn, nhiệm vụ bám trụ lại đó càng khó khăn một cách khủng khiếp không kém, và Aguero đã duy trì ổn định được một đẳng cấp phong độ đáng kinh ngạc, cả về hiệu suất và khả năng thể chất. Các chỉ số của cậu ấy vô cùng ấn tượng; 184 bàn thắng sau 274 lần ra sân cho Manchester City tại Premier League, và những gì cậu ấy đã làm ở Atletico Madrid, Independiente, và đội tuyển quốc gia Argentina cũng thực sự đáng ca ngợi. Giống như Vincent Kompany và David Silva, cậu ấy là một huyền thoại của Man City và hoàn toàn xứng đáng được dựng một bức tượng tại sân Etihad. Tôi cũng là một cổ động viên cuồng nhiệt của cậu ấy.
Aguero sở hữu mọi yếu tố cần thiết của một tiền đạo. Cậu ấy là nhân vật chính của hàng công, luôn được các đồng đội tìm kiếm đầu tiên vào những lúc Man City cần bàn thắng. Và khi bạn sở hữu thể hình của cậu ấy cộng thêm khả năng công phá đối phương ở mọi khu vực từ trái, phải, cho đến trung lộ, bạn hẳn phải vô cùng đặc biệt.
Với chiều cao 1m73, cậu ấy không phải một người khổng lồ nhưng, cũng giống như Gianfranco Zola vào thời của tôi, phần lớn sức mạnh của cậu ấy đến từ phần cơ thể từ thắt lưng trở xuống. Cặp đùi của cậu ấy rất to. Chính chúng đã giúp cậu ấy tạo nên sự bùng nổ đó, thứ sức mạnh công phá đó, thứ uy lực khiếp người ấy trong những cú sút từ cả 2 chân.
Cậu ấy có thể ghi bàn từ bất cứ đâu và ghi bất kỳ loại bàn thắng nào; một pha đệm bóng cận thành, một cú nã đại bác từ khoảng cách hơn 18 mét, vượt qua 5 hậu vệ, xử lý trong tình huống 1 chọi 1, chân trái, chân phải, một cú đánh đầu, một pha chạy nước rút, cùng khả năng di chuyển tuyệt vời và. Với tất cả những điều đó, chúng ta có thể dễ dàng tha thứ cho pha Panenka kinh khủng mà cậu ấy đã thực hiện vài tuần trước. Cậu ấy là một nghệ sĩ, nhưng cũng là một sát thủ khiến bao người khiếp sợ, quyến rũ và sắc bén, sở hữu nhãn quan phi thường.
Nhìn từ bên ngoài, có vẻ như mối quan hệ của cậu ấy với Pep Guardiola đã nguội lạnh. Ngay cả các cầu thủ vĩ đại cũng không thể tránh khỏi tình cảnh như thế này, bởi vì đối thủ duy nhất mà họ không thể chinh phục chính là tuổi tác. Tôi nghi rằng Aguero đã cảm thấy khó chịu về việc mình không được thi đấu thường xuyên, nhưng đây là chuyện bất khả kháng khi bạn đã đến thời điểm mà cơ thể chẳng còn sung sức nữa, khi mà những phản ứng của bạn trở nên chậm chạp, khi mà bạn chỉ đơn thuần là không còn xuất sắc như trước. Điều đó gần như chắc chắn đã xảy ra với Aguero khi cậu ấy chuẩn bị bước sang tuổi 33, dù vậy tôi tin rằng cậu ấy sẽ tiếp tục ghi bàn ở bất cứ nơi đâu mà mình đến.
Với sự ngưỡng mộ to lớn dành cho Aguero, khi bóng đá Anh sắp phải nói lời chia tay với một bậc thầy săn bàn thực thụ, tôi muốn mổ xẻ và phân tích một vài bàn thắng của cậu ấy.
Đó không nhất thiết phải là những bàn thắng mà tôi yêu thích nhất hay những bàn thắng tuyệt vời nhất của Aguero. Tuy nhiên tôi nghĩ rằng chúng sẽ mang đến một bức tranh giúp chúng ta hiểu rõ hơn về những gì cậu ấy có thể làm, cách mà cậu ấy làm những điều đó và môi trường mà cậu ấy đã phải xoay sở khi làm những điều đó.
Khi xem lại chúng, tôi đã được nhắc nhở một lần nữa về điều mà mình đã khẳng định ngay từ đầu bài viết này: Aguero là một sát thủ với cái đầu lạnh như băng.
1. Manchester City 3-2 Queens Park Rangers; ngày 13 tháng 5 năm 2012
Tôi sẽ bắt đầu với pha lập công nổi bật nhất trong những năm tháng tung hoành ở Premier League của Aguero, đó là điều hiển nhiên.
— Manchester City (@ManCity)
Tôi thực sự không cần phải cung cấp bất kỳ ngữ cảnh nào, chỉ cần tiếng gào của Martin Tyler trên Sky Sports khi bình luận trận đấu này là đủ: “Aguerrroooooooooooo.” Đó là khoảnh khắc Man City của Roberto Mancini – những gã hàng xóm ồn ào – giành về chức vô địch quốc gia đầu tiên cho câu lạc bộ kể từ mùa giải 1967/1968, với một tình huống khó khả thi nhất mà chúng ta có thể tưởng tượng ra, vượt qua Manchester United, đại kình địch của họ, ở phút 94 trong trận đấu cuối cùng của mùa giải.
Đây vẫn là bàn thắng mang tính biểu tượng nhất của kỷ nguyên hiện đại và dù cho nó không phải là một trong những bàn thắng đẹp nhất của Aguero, thì ý nghĩa của nó vẫn vô cùng to lớn.
Các cầu thủ lớn là những người có khả năng bùng nổ và làm nên những điều đặc biệt vào các thời điểm quan trọng như vậy. Cách Aguero chuyền bóng và di chuyển, nhận lại nó, tiếp tục dẫn bóng và sau đó tung ra cú sút… bạn sẽ không muốn một ai khác đảm nhận vị trí đó.
Chính khả năng căn thời điểm thích hợp đã làm bàn thắng này trở nên thật tuyệt vời. Aguero bắt đầu di chuyển và sau đó đẩy nhẹ quả bóng với má ngoài chân phải của mình. Mario Balotelli không có quá nhiều khoảnh khắc đáng nhớ trên sân cỏ khi khoác áo Man City, nhưng vai trò của cậu ấy trong bàn thắng này thực sự rất quan trọng, tạo nên một pha phối hợp xuất sắc.
Aguero có thể sút sớm hơn một chút, nhưng cậu ấy đã quyết định thực hiện thêm một chạm như chúng ta đã thấy. Đầu cậu ấy cúi xuống, khả năng giữ thăng bằng thật đáng nể và cậu ấy biết chính xác mình cần phải làm gì.
Một chi tiết rất quan trọng cần lưu ý là một hậu vệ đang lao vào và nếu Aguero quyết định sút luôn, cú dứt điểm đó có khả năng cao sẽ bị cản phá. Một pha chạm bóng khác sẽ mở ra nhiều khoảng trống hơn một chút, nhưng đồng thời cũng thu hẹp góc sút hơn, tuy nhiên cậu ấy không lo lắng về điều đó. Cậu ấy chọn vị trí sút của mình, nhắm đến cột gần. Phần còn lại là lịch sử.
Nhắc lại: Từ cự ly cách khung thành 8 hoặc 9 yard, tôi biết mình muốn quả bóng đến với ai. Còn ai tuyệt vời hơn Sergio nữa chứ?
2. Manchester United 1-2 Manchester City; Ngày 8 tháng 4 năm 2013
Sergio Aguero. Against Man Utd. At Old Trafford.
A sweet for fans...
— Premier League (@premierleague)
Một ngày trọng đại khác và một lần nữa, Aguero nhận bóng ở một khu vực rất giống với điểm khởi đầu của cậu ấy trong pha lập công vào lưới Queens Park Rangers, nhưng lần này, cậu ấy đã tự mình làm hết mọi việc.
Nếu bạn nhìn vào vị trí của Aguero vào đúng giây phút cậu ấy nhận bóng – trong hình dưới – bạn sẽ thấy rằng cậu ấy dường như đã lâm vào đường cùng; cách khung thành 24 yard (21m), cơ thể đang xoay về hướng khác, 4 cầu thủ phòng ngự của Man United vây quanh và 3 người trong số họ đã đứng chặn phía trước cậu ấy. Việc ghi bàn từ đây trông thật bất khả thi và tình huống khó khăn mà cậu ấy phải đương đầu không được cải thiện ngay lập tức. Tất cả mọi thứ đều chống lại cậu ấy.
Aguero quyết định cố dẫn bóng đến một góc sút lý tưởng, các cầu thủ Man United bám theo cậu ấy và cậu ấy càng lúc càng di chuyển rộng hơn, nhưng điều ấn tượng nhất, đáng nể nhất về tình huống này chính là cách mà cậu ấy không một lần mất kiểm soát. Cậu ấy thực hiện động tác giả một lần, hai lần, và sau đó vượt qua các cầu thủ phòng ngự đối phương, đưa bản thân đến một góc sút gợi nhớ đến bàn thắng vào lưới QPR.
Không một ai cảm thấy chuyện ghi bàn trong tình huống này là khả thi cho đến khi cậu ấy thực sự sút tung lưới đối phương. Pha lập công này cho chúng ta thấy tài dẫn bóng vượt qua đối phương của Aguero, tốc độ của cậu ấy, những pha chạm bóng đầy tinh tế và cuối cùng, khả năng dứt điểm thượng thừa trong một trận đấu lớn.
Cậu ấy đã tự mình làm tất cả mọi thứ.
3. Manchester City 2-1 Liverpool; ngày 3 tháng 1, 2019
Trong tình huống này – khi Man City đang cố tái chiếm ngôi đầu bảng từ Liverpool – Aguero dù cho đang ở thế việt vị nhưng vẫn tự tin chờ đợi một đường chuyền. Ban đầu, cậu ấy ở trong trạng thái tĩnh – gần như đứng yên, không nhúc nhích – nhưng sau đó, khi bóng được đưa đến, một động thái di chuyển đột ngột được thực hiện và cậu ấy đã tiến ra trước mặt Dejan Lovren. Khoảnh khắc đó đã thay đổi mọi thứ.
Cậu ấy đã làm điều đúng đắn khi di chuyển cắt mặt trung vệ đối phương, tạo ra cho bản thân một khoảng trống, nhưng ngay cả như vậy, chắc chắn tất cả mọi người đều sẽ khẳng định rằng đó là một góc sút cực kỳ khó ghi bàn.
Pha chạm bóng của Aguero khi nhận đường chuyền của đồng đội đã cho phép cậu ấy thực hiện một cú sút, nhưng nó đã càng thu hẹp góc sút hơn nữa. Tôi thậm chí sẽ không gọi đó là “nửa cơ hội” vì cậu ấy chắc chắn đã ở trong một tình thế quá khó. Từ vị trí đó, cậu ấy không thể thực hiện một cú dứt điểm đưa bóng băng ngang qua Alisson – thủ môn người Brazil đã hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng – vậy nên Aguero chỉ có thể tung ra một cú sút tầm thấp, nhắm vào giữa hai chân thủ môn đối phương, hoặc một cú dứt điểm tầm cao.
Trên thực tế, đây là một canh bạc. Để đánh bại Alisson, cú sút đó phải đưa bóng lao đi với một tốc độ và độ cao đủ để khiến thủ môn người Brazil bất ngờ.
Những cầu thủ thượng hạng có thể ghi bàn từ các tình huống bất khả thi, và đó là điều mà Aguero đã làm được.
4. Manchester City 3-2 Bayern Munich; Ngày 25 tháng 11 năm 2014
That was a big night in the ! ⚡️ Who remembers?
— Manchester City (@ManCity)
Thêm một chiến thắng muộn cực kỳ kịch tính khác và cũng là một trận đấu rất quan trọng. Tại đây, Aguero đã lập một cú hattrick đáng nhớ.
Tuy đáng lẽ chỉ nên chọn ra một bàn thắng thôi, nhưng lần này tôi sẽ “gian lận” một chút và đề cập đến cả 3 pha lập công, bởi vì chúng sẽ cung cấp một cái nhìn sâu sắc về một số khía cạnh trong lối chơi của Aguero, bao gồm cả quả penalty giúp Man City vươn lên dẫn trước.
Trong tình huống dẫn đến quả penalty, nếu quan sát kỹ, chúng ta có thể nhận thấy Aguero đã cố tình bước về phía cầu thủ phòng ngự đối phương đang đuổi theo mình. Cậu ấy nhận ra nếu mình di chuyển ngang qua, đặt cơ thể giữa bóng và hậu vệ đối phương, Mehdi Benatia sẽ phải đâm vào cậu ấy. Vậy là cậu ấy đã nhích sang bên trái, chờ đối phương va chạm với mình; nếu Benatia đủ khờ khạo để thực hiện một pha tắc bóng, vậy thì kế hoạch càng thành công mỹ mãn.
Cuối cùng, một quả penalty được trao cho Man City và Benatia phải nhận thẻ đỏ. Và không có một pha Panenka ngớ ngẩn nào cả!
Ảnh: Getty Images
Trong pha lập công thứ hai, một bàn thắng đẹp, cậu ấy quá nhanh. Man City đã thu hồi quyền kiểm soát bóng một cách tuyệt vời, nhưng khi Aguero nhận bóng, đã có 2 hậu vệ đối phương ở hai bên của cậu ấy, mặc dù khoảng cách là khá lớn. Vào thời điểm Aguero sút, cậu ấy đã vượt trước họ 3 hoặc 4 yard (2,7-3,6m). Đây là lý do vì sao pha chạm bóng đầu tiên của cậu ấy thật thông minh. Rõ ràng là việc chạy với quả bóng dưới chân sẽ khiến bạn chậm lại, vì vậy bằng cách đẩy bóng dài, cậu ấy sẽ không bị giảm tốc độ. Aguero chỉ đơn giản là nhanh như chớp.
Tất cả những gì cậu ấy làm đều đạt đẳng cấp hàng đầu; lường trước sai lầm có thể mắc phải, suy nghĩ nhanh hơn các cầu thủ phòng ngự đối phương, pha chạm bóng đầu tiên đó, rồi pha chạm bóng thứ hai và sau đó không chút lo sợ khi đối mặt với một thủ môn đẳng cấp như Manuel Neuer. Bạn phải thật chính xác và cú dứt điểm tầm thấp bằng chân trái của Aguero đã đánh bại hoàn toàn Neuer, đưa bóng đến cột xa.
Bàn thắng thứ ba – mang về chiến thắng cho Man City vào cuối trận đấu – có sự góp phần của một sai lầm khác bên phía Bayern, và đồng thời là một kiệt tác khác của khả năng phán đoán thượng thừa.
Điều thú vị là Aguero đã có cơ hội dứt điểm bằng chân trái, nhưng cậu ấy đã mở rộng cơ thể và đưa quả bóng sang chân phải của mình, cho phép bản thân nhắm vào góc sút ngon ăn nhất mà Neuer đã trao cho mình.
Aguero đã phải điều chỉnh cơ thể thật thông minh. Tốc độ suy nghĩ của cậu ấy thật phi thường, đồng thời bộ não và đôi chân đã được kết nối một cách tuyệt vời. Không nhiều người làm được điều này đâu.
5. Watford 0-6 Manchester City; Ngày 16 tháng 9 năm 2017
Chúng ta sẽ bắt đầu với nơi Aguero nhận bóng trước khi ghi bàn thắng hoàn tất cú hattrick của mình trong trận đấu này.
Có 2 cầu thủ Watford đang hiện diện gần cậu ấy và 3 cầu thủ khác đứng dàn hàng phía trước; vì vậy, bằng cách này hay cách khác, cậu ấy phải vượt qua 5 cầu thủ phòng ngự, chạy với quả bóng dưới chân.
Bạn có thể nói rằng suy nghĩ đầu tiên của Aguero là xông vào vòng cấm, bởi vì khi cậu ấy ở đó, đối phương sẽ không dám va chạm với cậu ấy và điều này giúp cậu ấy có toàn quyền kiểm soát.
Cậu ấy đã xuyên phá họ, di chuyển với tốc độ đáng nể, cứ như thể đang tiến vào chốn không người, đôi chân cậu ấy hoạt động điên cuồng nhưng đầu óc thì vẫn hoàn toàn tỉnh táo khi chạy nước rút. Cuối cùng là một pha đẩy bóng nhẹ sang phía bên phải và sau đó đánh bại thủ môn; tốc độ và khả năng thăng bằng thật đáng kinh ngạc.
Chắc chắn bạn đã từng nghe điều này trước đây, nhưng cần phải nhấn mạnh một lần nữa là một cầu thủ tầm cỡ như Aguero không cần phải nhìn khung thành bởi vì nó không bao giờ dịch chuyển cả. Các tiền đạo biết rõ nó ở đâu mà không cần nhìn. Thật xuất sắc.
6. Chelsea 1-2 Manchester City; Ngày 14 tháng 4 năm 2013
Lạy chúa, một cú đánh đầu thật ngoạn mục. Một pha bật nhảy thật ngoạn mục. Càng xem lại bàn thắng mà cậu ấy ghi trong trận bán kết FA Cup này, tôi càng say mê nó.
Nhưng hãy tua ngược một chút, bởi vì tố chất thiên tài thực sự nằm ở những gì đã diễn ra trước pha dứt điểm. Đó chính là cách cậu ấy di chuyển. Nó cũng trông như thể ma thuật vậy.
Trong một phần nghìn giây trước khi quả bóng được Gareth Barry chuyền đến, Aguero đang đứng trước mặt Branislav Ivanovic, đó chính là nơi mà hậu vệ đối phương muốn cậu ấy hiện diện.
Và đột nhiên… cậu ấy biến mất.
Aguero đã xoay người cùng lúc với quả tạt của Barry, vậy nên đương nhiên cậu ấy đã rời mắt khỏi quả bóng. Làm thế quái nào mà cậu ấy lại có thể biết được điểm rơi của nó cơ chứ? Trong vòng chưa đầy 3 giây, Aguero đã di chuyển từ ngay trong tầm nhìn của Ivanovic đến một vị trí cách phía sau anh ta 8 yard (khoảng 7m) và hoàn toàn không bị ai theo kèm, lọt vào giữa hậu vệ cánh và trung vệ của đối phương.
Pha lập công này có sự góp phần của một niềm tin to lớn, tin tưởng rằng các đồng đội tài năng có thể tìm thấy mình, và cuối cùng là một pha bật nhảy tuyệt vời, cú đánh đầu của cậu ấy đã đưa bóng vào góc cao bên phải khung thành một cách chính xác.
Sergio Aguero sở hữu những phẩm chất tạo ra sự khác biệt giữa hàng nghìn cầu thủ giỏi và một số ít cầu thủ thực sự vĩ đại.
Đó là tư duy thượng thừa, là tốc độ của bộ não. Không chỉ có kỹ thuật và tài năng, mà còn là khả năng căn thời điểm lý tưởng, sự tự tin, khả năng thăng bằng, sự điềm tĩnh, tài phán đoán, bản năng. Bản năng của một sát thủ.
Aguero có tất cả những điều đó. Bóng đá Anh sẽ rất nhớ cậu ấy.
Nguyễn Xuân Son đang tận hưởng thời khắc đẹp nhất trong sự nghiệp của anh và chúng ta, những người hâm mộ bóng đá Việt Nam cũng đang tận hưởng một trung phong có lẽ chưa từng có của ĐT Việt Nam.
Trong khi Pep Guardiola đang cố gắng chấm dứt chuỗi phong độ tệ hại nhất của CLB trong 1 thập kỷ, Cole Palmer, Jadon Sancho, Romeo Lavia và Tosin Adarabioyo đang cùng HLV Enzo Maresca làm nên cuộc cách mạng tại Chelsea.
Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.
“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.
Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?