AC Milan là đội bóng giàu truyền thống bậc nhất Châu Âu với 7 lần đăng quang tại Champions League, chỉ xếp sau Real Madrid. Thế nhưng, trong khi đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha ngày càng củng cố vị thế thống trị của mình trên bản đồ bóng đá thì Milan lại càng lúc càng tụt lùi.
![]() |
Sự khác biệt về vị thế của 2 đội bóng thể hiện rõ ở thương vụ Luka Modric. Nếu không có gì bất ngờ, lão tướng người Croatia sẽ khoác lên mình chiếc áo ở mùa giải tới, sau 13 năm cống hiến cho Real. Câu hỏi được đặt ra rằng Milan trông đợi điều gì từ một cầu thủ sẽ bước sang tuổi 40 vào tháng 9 tới?
Đẳng cấp của Modric là không thể phủ nhận, nhưng chủ nhân Quả bóng Vàng 2018 từ lâu đã bước sang bên kia sườn dốc sự nghiệp. Anh không phải là tương lai của Milan, càng không phải lời giải cho bài toán tuyến giữa dưới thời tân HLV trưởng .
Người đó đáng lẽ ra phải là Tijjani Reijnders – nhân tố chơi ổn định nhất hàng tiền vệ của Milan ở mùa giải vừa qua – được Liên đoàn bóng đá Italia bình chọn là tiền vệ xuất sắc nhất Serie A 2024/2025. Thế nhưng, Reijnders hiện đã chuyển sang đầu quân cho Manchester City với mức giá 70 triệu euro. Những sự chần chừ, cố gắng kéo dài thời gian đàm phán đối với BLĐ Milan chỉ với mục đích duy nhất là buộc đại diện nước Anh phải chi ra nhiều tiền nhất có thể.
![]() |
Tình cảnh hiện tại khiến AC Milan phải bán Tijjani Reijnders |
Trong tính toán của họ, việc giữ chân tiền vệ người Hà Lan không phải là ưu tiên hàng đầu. Nó giống với trường hợp của Kaka mùa hè năm 2009, Ztalan Ibrahimovic và Thiago Silva mùa hè 2012. Nguyên nhân rất đơn giản, Milan cần tiền để chuẩn bị cho một mùa giải khó khăn phía trước, khi họ sẽ mất rất nhiều nguồn thu nhập từ việc không được tham dự Champions League.
Không chỉ Reijnders, những ngôi sao hiếm hoi còn sót lại trong tập thể rệu rã như Theo Hernandez, Fikayo Tomori và Rafael Leao cũng được đặt lên thị trường chuyển nhượng, sẵn sàng cho “lên đường” nếu nhận được giá trị hợp lý. Vậy vì đâu mà một đội bóng giàu truyền thống bậc nhất Italia nói riêng và cả Châu Âu nói chung lại rơi vào tình cảnh bi đát đến vậy?
Liên tục đổi chủ, Milan trở thành món hàng kiếm lời của tư bản
Để hiểu về cốt lõi của vấn đề, chúng ta phải quay lại quá khứ. Năm 2016, trong làn sóng đầu tư mạnh mẽ của Trung Quốc vào bóng đá, Milan đã được bán cho Sino-Europe Sports Investment Management Changxing Co. Đến tháng 4/2017, Rossoneri Sport Investment Lux (RSIL) đã trở thành công ty mẹ mới. Kế hoạch là một tập đoàn sẽ tiếp quản Milan, nhưng trên thực tế phần lớn chỉ có vốn đầu tư của tỷ phú Li Yonghong nhưng ông này không đủ năng lực tài chính để vực dậy đội bóng.
Để có tiền đầu tư vào Milan, Li Yonghong vay một khoản tiền lớn từ tập đoàn Elliott Management của Mỹ nhằm hoàn tất thỏa thuận. Đến tháng 7/2018, người đàn ông sinh năm 1969 không còn khả năng thanh toán với khoản nợ đáo hạn là 32 triệu euro, nên buộc lòng phải sang nhượng cổ phần tại Milan cho chính Elliott.
Nhưng dù là RSIL hay Elliott thì bản chất đều giống nhau. Họ đều chỉ muốn tái cấu trúc lại tài sản đang mất giá và tìm kiếm cơ hội bán kiếm lời trong tương lai, thay vì tình yêu thực sự dành cho Milan. Paul Singer – người đứng đầu Elliott là một doanh nhân tàn nhẫn. Trong giai đoạn này, chi phí hoạt động của Milan bị cắt giảm đáng kể. Việc đưa huyền thoại Paolo Maldini về giữ chức Giám đốc kỹ thuật mang tính chất xoa dịu dư luận, nhưng rõ ràng đó là một quyết định vượt xa cả sự mong đợi.
Với chính sách tập trung vào phát triển cầu thủ trẻ để bán kiếm lời trong tương lai, Maldini đã giúp Singer rất nhiều trong việc phát hiện và đưa về những bản hợp đồng quan trọng như Sandro Tonali, Theo Hernandez, Ismael Bennacer và Leao. Tầm nhìn của Maldini cũng cứu rỗi tương lai của HLV Stefano Pioli – người sau đó đã giúp Milan vô địch Serie A 2021/2022 và lọt tới bán kết Champions League 2022/2023.
Tháng 7/2022, Milan tiếp tục đổi chủ khi RedBird Capital Partners đã mua lại CLB với giá 1,3 tỷ USD,