Nếu bạn cảm thấy số lượng các thương vụ chuyển nhượng giữa các CLB Premier League với nhau đang gia tăng, thì cũng không khó để hiểu được điều đó.
![]() |
Mùa hè này, đã có khá nhiều cầu thủ tại Premier League chuyển sang đầu quân cho một CLB khác cũng thuộc giải đấu cao nhất nước Anh. Tuy nhiên, cảm giác rằng các thương vụ nội bộ giữa các đội bóng Premier League đang tăng lên thực ra chỉ là một ảo giác.
Tính đến thời điểm bài viết này được thực hiện, những thương vụ như vậy chỉ chiếm 25% tổng số bản hợp đồng mới tại Premier League (không tính các bản hợp đồng cho mượn) trong kỳ chuyển nhượng hiện tại. Con số này ngang bằng với tỷ lệ thấp nhất trong 5 mùa hè gần nhất.
Tuy nhiên, cảm giác nói trên có thể bắt nguồn từ tầm vóc của những bản hợp đồng đáng chú ý.
chuyển từ Chelsea sang Arsenal, và Matheus Cunha gia nhập Manchester United từ Brentford và Wolverhampton Wanderers, còn Newcastle United chiêu mộ Anthony Elanga từ Nottingham Forest.
Trong khi đó, Tottenham Hotspur đã chiêu mộ Mohammed Kudus từ West Ham United, và Chelsea bổ sung Joao Pedro của Brighton & Hove Albion cùng Liam Delap từ Ipswich Town vào đội hình của mình.
Những thương vụ chuyển đến nhóm “Big Six” truyền thống của Premier League luôn tạo ra nhiều tiếng vang nhất. Bên cạnh những cái tên đã kể, các bản hợp đồng như Milos Kerkez tới Liverpool, Rayan Ait-Nouri gia nhập Manchester City và Christian Norgaard chuyển sang Arsenal càng củng cố thêm một giả thuyết khác: các đội bóng giàu có tại Premier League đang thu gom nhân tài từ khắp các vị trí trên bảng xếp hạng.
Dù tỷ lệ chuyển nhượng giữa các đội bóng Premier League hiện tại thấp hơn mức trung bình thường thấy, phần lớn những thương vụ này lại là các bản hợp đồng của nhóm “Big Six” với các đội bóng còn lại trong giải.
Khái niệm “Big Six” trong bối cảnh này ám chỉ những CLB giàu nhất kể từ năm 2010: Arsenal, Liverpool, Manchester United và Chelsea cùng với Manchester City, đội bóng được Tập đoàn Abu Dhabi United mua lại vào năm 2008, và Tottenham Hotspur, đội lần đầu tiên hưởng lợi từ doanh thu Champions League vào năm 2010.
Ở kỳ chuyển nhượng mùa hè năm nay, có tới 39% các thương vụ giữa các đội Premier League là các đội thuộc nhóm “Big Six” mua cầu thủ từ các CLB còn lại trong giải, tỷ lệ cao nhất kể từ năm 2010.
![]() |
Xu hướng nói trên không đơn thuần chỉ là vì các CLB thuộc nhóm “Big Six” đang mua nhiều cầu thủ hơn so với trước.
Trong giai đoạn từ năm 2015 đến 2019, Arsenal, Manchester United, Liverpool, Tottenham, Chelsea và Manchester City chủ yếu tập trung chiêu mộ tài năng từ nước ngoài. Tỷ lệ các bản hợp đồng mùa hè (không tính cho mượn) đến từ phần còn lại của Premier League chưa bao giờ vượt quá 15%.
Những thương vụ như Kevin De Bruyne, Mohamed Salah, Son Heung-min, William Saliba hay Jorginho đều chứng minh được giá trị xứng đáng với số tiền bỏ ra. Khi đó, các tài năng trẻ tại các đội bóng châu Âu thường hấp dẫn và tiềm năng hơn so với những cầu thủ thuộc các CLB ngoài “Big Six” ở Premier League.
Tuy nhiên, điều này đang dần thay đổi trong những năm gần đây, khi các đội bóng lớn ngày càng chú trọng hơn vào việc chiêu mộ cầu thủ ngay trong giải đấu. Mùa hè năm nay, 27% số bản hợp đồng của nhóm “Big Six” đến từ các đội bóng còn lại trong Premier League- tỷ lệ cao nhất kể từ năm 2010.
![]() |
Các đội bóng thuộc nhóm “Big Six” của Premier League đang ngày càng chiêu mộ nhiều cầu thủ hơn từ phần còn lại của giải đấu, và có một vài lý do đứng sau xu hướng này
Việc Premier League triển khai chương trình phát triển cầu thủ trẻ ưu tú (Elite Player Performance Plan – EPPP) vào năm 2012 đã góp phần nâng cao chất lượng của các lò đào tạo trẻ tại Anh. “Chúng tôi cần một bước chuyển mình rõ rệt,” Neil Saunders - Giám đốc bóng đá của Premier League, người từng là quản lý chương trình học viện khi EPPP được giới thiệu, chia sẻ với The Athletic hồi tháng Sáu.
“EPPP ra đời trong bối cảnh có nhận định rằng các cầu thủ Anh cũng như những người trưởng thành từ hệ thống đào tạo của chúng ta không có nền tảng kỹ thuật tốt và tư duy chiến thuật sắc bén bằng một số đồng nghiệp đến từ châu Âu.”
Thương vụ Liam Delap chuyển từ Ipswich sang Chelsea tiếp nối chuỗi chuyển nhượng của các tài năng “cây nhà lá vườn” đã phát triển hoàn thiện, như việc Dominic Solanke rời Bournemouth sang Tottenham hè năm ngoái, hay Declan Rice rời West Ham để gia nhập Arsenal vào năm 2023. Tất cả đều cho thấy các tài năng nội đang dần cập bến các đội bóng lớn.
Khả năng chi tiêu mạnh mẽ của các đội bóng thuộc nhóm “Big Six” chính là yếu tố tiếp theo dẫn đến xu hướng này: sức mạnh tài chính vượt trội của Premier League.
Theo báo cáo thường niên mới nhất của UEFA mang tên European Club Finance and Investment Landscape, dựa trên báo cáo tài chính kiểm toán năm 2023 của 745 CLB hàng đầu tại 55 liên đoàn thành viên UEFA, tổng doanh thu của Premier League đạt 7,1 tỷ euro, gần bằng tổng doanh thu của hai giải đấu xếp sau là La Liga và Bundesliga cộng lại.
Chính vì thế, những tài năng trẻ tại các CLB ngoài “Big Six” thường có xu hướng ở lại Premier League, nơi các đội bóng giàu có nhất có thể đưa ra mức phí chuyển nhượng cao hơn và đãi ngộ hấp dẫn hơn. Khoảng cách về doanh thu truyền hình cũng là một phần quan trọng của bài toán này, với hợp đồng bản quyền truyền hình trong nước mới nhất của Premier League cho giai đoạn 2025/2026 có tổng giá trị lên tới 6,7 tỷ bảng.
Sự bùng nổ doanh thu truyền hình kể từ chu kỳ 2016/2019 với 5,1 tỷ bảng đến từ bản quyền trong nước, so với 3 tỷ bảng ở chu kỳ ba năm trước đó, đã thúc đẩy sức mua của các đội bóng và cho phép những CLB ngoài “Big Six” mở rộng hoạt động sang thị trường châu Âu, với các thương vụ như Youri Tielemans (từ Monaco đến Leicester City năm 2019) hay Amadou Onana (từ Lille đến Everton năm 2022).
Trong giai đoạn ba mùa hè liên tiếp (2016, 2017 và 2018) ứng với chu kỳ bản quyền truyền hình tăng trưởng, tỷ lệ các bản hợp đồng từ bên ngoài Vương quốc Anh và Ireland cho các CLB ngoài “Big Six” đã tăng lên 51%. Tỷ lệ này sau đó giảm xuống còn 46% trong giai đoạn 2019/2022, trước khi quay trở lại mức 51% trong chu kỳ 2022/2025.
Kể từ năm 2016, các đội bóng ngoài “Big Six” đã liên tục chiêu mộ cầu thủ từ những giải đấu hàng đầu châu Âu, trong đó dẫn đầu là Pháp với 72 cầu thủ đến Premier League, tiếp theo là Tây Ban Nha (60), Đức (59) và Ý (43).
![]() |
Việc tìm kiếm tài năng từ các giải hạng Hai ở châu Âu có thể mang lại thành quả, nhưng trên thực tế, các CLB ngoài nhóm “Big Six” tại Premier League lại chủ yếu chiêu mộ trực tiếp từ những giải đấu hàng đầu như Serie A, Bundesliga, La Liga và Ligue 1, bốn giải đấu này chiếm tới 51% tổng số bản hợp đồng mùa hè của họ kể từ năm 2016.
Wolverhampton Wanderers đã ký hợp đồng mượn Matheus Cunha từ Atletico Madrid kèm điều khoản mua đứt vào mùa hè 2023, trước khi bán tiền đạo này cho Manchester United vào tháng 6 năm 2025. Một ví dụ khác là Marc Cucurella, người gia nhập Brighton từ Getafe vào mùa hè 2021, và được Chelsea mua lại chỉ một năm sau đó.
Bên cạnh đó, những CLB có độ tuổi trung bình thấp nhất trong các bản hợp đồng (tính theo giá trị chuyển nhượng) kể từ năm 2016 là Brighton và Brentford. Hai đội bóng này hướng đến việc phát hiện các tài năng trẻ giàu tiềm năng từ nhiều thị trường khác nhau, rồi bán lại cho các đội bóng lớn hơn trong cùng giải đấu.
![]() |
Danh sách các bản hợp đồng đáng chú ý của Brighton khá dài, bao gồm Joao Pedro và Cucurella, cùng với Yves Bissouma, Moises Caicedo và Alexis Mac Allister, dù hai cái tên cuối cùng là các thương vụ mùa đông. Trong khi đó, Brentford có thể tự hào với những bản hợp đồng khôn ngoan như David Raya và Bryan Mbeumo.
Xét về tỷ lệ các bản hợp đồng mùa hè đến từ nước ngoài (không tính cho mượn) kể từ năm 2016, Brighton chỉ đứng thứ ba với 74% số cầu thủ đến từ ngoài Vương quốc Anh và Ireland.
Xếp trên họ là Leeds United với 75%, đội bóng đã chiêu mộ 6 cầu thủ từ các thị trường nước ngoài trong mùa hè này. Đứng đầu là Wolverhampton Wanderers với 81%, CLB đã tập trung vào việc chiêu mộ cầu thủ Bồ Đào Nha kể từ khi thăng hạng Premier League vào năm 2018.
![]() |
Các cầu thủ gia nhập những CLB ngoài nhóm “Big Six” hiện ngày càng thường xuyên có các điều khoản đặc biệt trong hợp đồng, cho phép những đội bóng lớn hơn chiêu mộ họ với một mức giá nhất định, dù đó là điều khoản giải phóng hợp đồng hay điều khoản giảm giá khi đội bóng xuống hạng.
Ngay cả khi mức phí được ấn định là khá cao, thì với tiềm lực tài chính của nhóm “Big Six”, họ hoàn toàn có thể đáp ứng yêu cầu. Thay vì mất công tìm kiếm một cầu thủ tương đương với giá rẻ hơn ở những thị trường chưa được khai thác, các đội bóng lớn này có lợi thế là có thể chi trả mức “phí đắt đỏ tại Premier League” để đổi lấy một cầu thủ đã chứng minh được năng lực trong giải đấu và thích nghi tốt với môi trường sống tại Anh.
“Bạn theo dõi Matheus (Cunha) thi đấu hàng tuần, thấy cậu ấy gây ra những khó khăn cho các đối thủ mà bạn sẽ chạm trán,” HLV trưởng của Manchester United, Ruben Amorim, chia sẻ hồi tháng trước. “Điều đó giúp bạn có sự chắc chắn hơn khi lựa chọn cầu thủ.”
Việc các học viện bóng đá tại Anh đào tạo ra những cầu thủ chất lượng ngày càng tốt hơn, cộng với khả năng của các CLB ngoài “Big Six” trong việc thu hút nhân tài từ nước ngoài, đã biến Premier League trở thành thị trường lý tưởng cho những đội bóng giàu có nhất.
Mùa hè 2025 chính là mùa gặt tại Premier League.
Theo The Athletic