Chẳng bao lâu nữa, Federico Chiesa sẽ đứng cùng đồng đội, nâng cao chiếc cúp Ngoại hạng Anh. Tấm huy chương vô địch đã chờ sẵn. Tiệc mừng, xe buýt mui trần, rượu vang và tiếng nhạc, tất cả đều có. Chỉ thiếu mỗi... dấu ấn của Chiesa trên sân cỏ.
![]() |
Suốt mùa giải đầu tiên tại Anh, tiền đạo người Ý chỉ đá tổng cộng 400 phút trong 13 trận, không một lần đá chính ở Premier League. Anh xuất hiện lặng lẽ như một cái bóng. Vắng tên trong danh sách thi đấu còn nhiều hơn số lần ra sân. Mùa giải này với là một chuyến hành trình mà bản thân chưa từng thật sự bắt đầu.
Từ đầu năm mới, anh chỉ chơi đúng tám phút ở mỗi trận thua Fulham và Chelsea khi được tung vào sân như phương án cuối cùng vì Arne Slot hết bài.
Ngày mới đến, Chiesa đặt trọn niềm tin vào cuộc phiêu lưu. Anh bảo, chỉ cần ra sân thôi cũng đã thấy nổi da gà. Nhưng giờ đây, thay vì chạy trên cánh phải, anh ngồi nhìn từ xa nơi mà Salah đá như một cỗ máy, chơi cả 36 trận, ghi 28 bàn và 18 kiến tạo.
Trong buổi họp báo trước trận làm khách ở Brighton, Arne Slot có nói: “Chiesa đủ giỏi để đá cho Liverpool hoặc bất kỳ CLB đẳng cấp nào khác. Nhưng không may, cậu ấy lại cạnh tranh trực tiếp với Mo Salah. Ở cánh trái thì cũng chẳng dễ, khi đã có Cody Gakpo và Luis Díaz, cả ba người họ đều có một mùa giải tuyệt vời.”
![]() |
Thể lực cũng là vấn đề. Khi đến Liverpool, Chiesa thua xa các đồng đội về nhịp độ và trạng thái. Như lời Slot, anh bắt đầu từ “âm một, thậm chí âm hai”. Trong lúc ấy, hàng công Liverpool vận hành trơn tru, chẳng ai có lý do để thay đổi. Thậm chí Gakpo hay Díaz còn có lúc phải ngồi dự bị, nói gì đến Chiesa.
Slot không phủ nhận tương lai của Chiesa: “Mùa tới, nếu cậu ấy trở lại với thể trạng tốt nhất, điều mà nửa đầu mùa này không có thì tiền mùa giải sẽ là cơ hội để cậu ấy chứng minh. Cậu ấy sẽ được thi đấu, điều mà tôi chưa thể làm mùa này.”
Chiesa, giờ đang ở tuổi 27 vẫn còn thời gian. Nhưng mỗi ngày ở Anfield dường như càng đẩy anh xa khỏi ánh đèn sân khấu. Trận gần nhất đá chính là trước Plymouth (một đội hạng Nhất) nơi anh mất bóng tới 29 lần. Bàn gỡ muộn trước Newcastle ở Carabao Cup chỉ còn là một nét mờ trong một mùa giải quá nhạt của anh.
Liverpool mua Chiesa với giá chỉ €12m, một món hời vào thời điểm cuối kỳ chuyển nhượng, khi Juventus không muốn gia hạn và Chiesa chỉ muốn tới đội bóng anh cảm thấy phù hợp. Nhưng nếu bây giờ bán đi, họ thậm chí còn thu lãi.
![]() |
Từ chỗ từng được kỳ vọng là mảnh ghép đầy sự hứa hẹn trên hàng công, Chiesa nay thậm chí không có tên dự bị ở trận gặp Arsenal. Nếu tiếp tục vắng mặt khi Liverpool làm khách Brighton, mọi thứ có lẽ đã rõ.
Tuy nhiên, trong khi chiến thuật và xoay tua không gọi tên anh, thì trên khán đài, tiếng hát cổ động viên dành cho anh vẫn còn: “Can you hear them crying in Turin? Federico, oh he’s here to win…” (Anh có nghe thấy người ta đang khóc ở Turin? Federico, oh anh ấy đến đây để chiến thắng...)
Người hâm mộ vẫn muốn thấy Chiesa của Euro 2020, người từng xuyên thủng mành lưới Áo, rồi Tây Ban Nha. Nhưng ở Liverpool lúc này với Salah, Gakpo, Díaz, rồi cả Núñez, Jota và Elliott, con đường để Chiesa trở lại là một chuyến leo dốc.
Rồi Chiesa sẽ có mặt trên xe buýt ăn mừng chức vô địch. Nhưng sau một mùa bóng đầy tĩnh lặng, người ta bắt đầu tự hỏi: liệu Anfield có thật sự là nơi dành cho anh? Hay mùa hè này, sẽ lại là lúc Chiesa bay ngang qua bầu trời nước Anh, nhưng lần này bài hát anh nghe không phải là "You’ll Never Walk Alone" nữa.
Bảo Linh dịch (Theo Gregg Evans/The Athletic)