“Họ tương đối giống nhau,” Enzo Maresca từng nhận xét như vậy về Liam Delap và Nicolas Jackson tuần trước, nhưng chẳng ai để tâm đến chi tiết đó. Bởi lúc này, một cuộc cạnh tranh âm ỉ đang dần nóng lên: Giữa Delap và Jackson, sẽ chỉ có một người được giữ lại, người còn lại nhiều khả năng phải ra đi dưới dạng cho mượn. Đó là thực tế khắc nghiệt ở Chelsea và ai cũng hiểu luật chơi là như vậy.
![]() |
Nếu nhìn câu chuyện dưới góc độ cạnh tranh vị trí, những gì diễn ra cho tới lúc này đang mở ra một tương lai rất sáng sủa cho Delap. Trong trận gặp Flamengo ở FIFA Club World Cup hôm thứ Sáu, được xếp đá chính trên hàng công và thi đấu vô cùng quyết liệt, mạnh mẽ nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh trong hơn một giờ thi đấu, trước khi nhường chỗ cho Jackson.
Để rồi từ ghế dự bị, Delap chứng kiến Jackson để mất bóng ngay ở lần chạm đầu tiên, vào bóng bằng gầm giày với đối phương ở tình huống thứ hai, nhận thẻ đỏ rời sân và bị quy trách nhiệm cho thất bại 1-3 của Chelsea. Sau trận, phải lên mạng xã hội để gửi lời xin lỗi công khai.
Việc Jackson bị treo giò giúp Delap tiếp tục đá chính trong trận gặp ES Tunis. Trước một đối thủ không quá mạnh đến từ châu Phi, Delap không bỏ lỡ dịp để thể hiện: Anh ghi một bàn và lại có thêm một màn trình diễn ấn tượng nữa.
![]() |
Delap ghi bàn thắng đầu tiên cho Chelsea trong chiến thắng 3-0 trước ES Tunis.
|
Không chỉ dừng ở phong độ, Delap còn đang tận dụng rất tốt “hiệu ứng cầu thủ trẻ”, thứ mà bất kỳ tài năng nào cũng mơ ước: Cảm giác tươi mới, hào hứng và thời điểm bùng nổ như đang chực chờ. Hãy để ý rằng các bình luận viên thường nâng tông giọng mỗi khi Delap chạm bóng gần khung thành.
Càng thuận lợi hơn khi Delap chuyển sang một đội bóng lớn đúng vào thời điểm World Cup 2026 đang đến gần; chắc chắn HLV tuyển Anh, Thomas Tuchel sẽ phải để mắt đến anh. Cuối tuần qua, Delap còn được Chelsea cử đi trả lời báo chí và thể hiện sự điềm đạm, chững chạc đáng nể. Với một cầu thủ trẻ, tài năng và mới mẻ như thế, đôi khi chừng đó thôi cũng đủ để tạo nên sức hút trong thế giới bóng đá hiện đại.
Còn Jackson thì sao? Anh đã gắn bó với Chelsea hai mùa giải, nhưng lại vướng vào không ít tranh cãi, trong đó có cả màn đấu khẩu công khai với cựu danh thủ Mikel John Obi. Sau chiếc thẻ đỏ của Jackson, Mikel giận dữ đến mức nhà đài DAZN phải lên tiếng xin lỗi vì những lời lẽ quá gay gắt của anh.
Nếu Delap là “ẩn số nhiều tiềm năng” thì Jackson lại là “bài toán đã lộ nghiệm”: Một tiền đạo tài năng nhưng thất thường. Ghi nhiều bàn, nhưng bỏ lỡ còn nhiều hơn. Một người chơi bóng theo cảm xúc, bốc đồng và là kiểu cầu thủ sinh ra để khiến các CĐV Chelsea chia rẽ trên mạng xã hội.
![]() |
Nhiều người thậm chí tin rằng cuộc đua giữa họ đã kết thúc từ khi bắt đầu. Delap là bản hợp đồng mang tính định hướng của CLB. Anh từng được Maresca huấn luyện từ thời còn ở học viện Manchester City và được đưa về bởi Joe Shields, một gương mặt quen thuộc khác đến từ Man City. Ngoài ra, Delap giữ bóng chắc, tranh chấp quyết liệt và mang dáng dấp của một trung phong cổ điển, kiểu tiền đạo khiến khán giả thế hệ 8x, 9x không khỏi gợi nhớ về những ngày xưa cũ.
Từ nhỏ, anh đã đi theo con đường được vạch sẵn để thành ngôi sao. Anh là con trai của một cựu cầu thủ chuyên nghiệp (Rory Delap), em trai của một cầu thủ chuyên nghiệp (Finn Delap), vào lò Derby lúc 6 tuổi, gia nhập Man City năm 16 tuổi cũng như kinh qua đầy đủ các cấp độ đội trẻ của tuyển Anh. Anh phát biểu đúng mực, di chuyển đúng bài và đúng nghĩa được sinh ra để phù hợp với mô hình bóng đá hiện tại.
Là bởi ở bóng đá đỉnh cao ngày nay, học viện không chỉ là nơi dạy kỹ chiến thuật. Đó còn là một hệ sinh thái, một triết lý sống, nơi không chỉ rèn dũa cầu thủ mà còn định hình cả tính cách con người. Hầu hết học viện đều yên tĩnh, sạch sẽ, tách biệt và chính xác đến từng chi tiết. Không có chỗ cho sự ngẫu nhiên. Mọi thứ đều xuất hiện với lý do của nó và mọi người đều biết vai trò của mình.
Ẩn sâu trong đó là một hệ tư tưởng, rằng kỷ luật mới là con đường duy nhất dẫn tới thành công. Ngoài kia là một thế giới hỗn loạn và đầy cám dỗ. Còn ở đây, sau cánh cổng an ninh và những bụi cây tỉa gọn, với thảm cỏ được cắt tỉa chuẩn xác đến từng milimet và những bữa ăn được tính chính xác đến từng calo, bạn sẽ được tạo điều kiện tốt nhất để phát triển. Đến đúng giờ, về đúng giờ. Tập xong nhớ xếp tạ đúng chỗ. Mức phạt cũng được dán công khai.
Hệ thống đào tạo hiện đại rõ ràng đã chứng minh hiệu quả khi nó sản sinh ra vô số cầu thủ xuất sắc. Nhưng dù sao, nó vẫn là một hệ thống: Bài bản, khép kín và chuẩn xác từ đầu đến cuối.
![]() |
Jackson thì khác. Anh không phải sản phẩm của bất kỳ hệ thống nào ngoài chính tài năng, ý chí và một chút may mắn trời cho. Sinh ra ở Gambia, chuyển đến Senegal từ năm 12 tuổi, chơi bóng ở những bãi đất, sân cỏ ở Ziguinchor cách thủ đô Dakar 9 tiếng chạy xe. Năm 17 tuổi, anh được tuyển trạch viên phát hiện trong một giải đấu quy mô toàn quốc có tới 8.000 cầu thủ tham dự.
Villarreal đưa Jackson sang châu Âu khi anh chưa từng đặt chân vào bất cứ học viện nào, thậm chí chỉ mới quen đi giày đá bóng vài năm. Giống Khvicha Kvaratskhelia, thứ khiến Jackson đặc biệt chính là sự “tự nhiên” trong lối chơi, không bị gò bó bởi bài vở mà thiên về bản năng. Cách di chuyển của anh khó đoán, cách dứt điểm cũng khiến đối phương bất ngờ vì đó không phải kết quả của những buổi tập lặp đi lặp lại, mà là phản ứng tự nhiên với tình huống. Có lẽ vì thế mà những pha vào bóng vụng về của Jackson chỉ là hệ quả từ tuổi thơ đá bóng chân đất, không mang giày đinh, cũng chẳng có trọng tài.
Về mặt thông số, thành tích 30 bàn sau hai mùa ở Chelsea của Jackson nhìn chung là ổn, nhưng con số đó chỉ nói lên một phần câu chuyện. Tháng 2 năm nay, Cole Palmer trải qua giai đoạn khó khăn nhất trong mùa giải, khi không ghi bàn hay kiến tạo trong 7 trận liên tiếp.
Tình cờ thay, đó cũng chính là 7 trận Jackson vắng mặt vì chấn thương. Ngay khi Jackson trở lại, Palmer lập tức có quả tạt chuẩn xác để Enzo Fernandez đánh đầu ghi bàn. Dù không chạm bóng trong tình huống đó, Jackson đã hút được hai hậu vệ Tottenham ra cột gần để mở ra khoảng trống phía sau.
![]() |
Ở Chelsea, vị trí trung phong thường bị đóng khung trong một cuộc chiến “một mất một còn”: Ai thắng thì trụ lại, ai thua sẽ phải ra đi. Giờ đây, áp lực đang đổ dồn lên Jackson, những tin đồn chuyển nhượng cũng đã bắt đầu xuất hiện. Juventus và Napoli được cho là đang quan tâm. Giá cả cũng đã được bàn tới. Nhưng có lẽ, thay vì hỏi “ai nên rời đi?”, chúng ta nên đặt một câu hỏi khác?
Biết đâu với một CLB sẽ chinh chiến ở 5 đấu trường mùa này, vẫn sẽ có chỗ cho cả hai? Dù sở hữu phong cách thi đấu trái ngược, cả Delap và Jackson vẫn có thể bổ trợ cho nhau, thậm chí còn có thể học hỏi lẫn nhau. Ngay cả khi Jackson không còn là lựa chọn số một, anh vẫn là một “lá bài tẩy” trong một đội hình đôi khi quá kỷ luật, bài bản và thiếu chút gì đó hoang dại, bùng nổ.
Maresca đã nói đúng: Delap và Jackson, dù đến từ hai thế giới khác nhau lại có nhiều điểm chung hơn chúng ta tưởng. Hy vọng họ sẽ cùng nhau phát triển để tạo nên một bộ đôi đáng xem của Chelsea trong tương lai.
Theo The Guardian