Trên một lần dính những chấn thương nặng, Ilkay Gundogan vẫn trở lại và chơi thứ bóng đá xuất sắc. Dù vậy, không tránh khỏi những thời điểm Gundogan sợ nó khiến sự nghiệp của anh chấm dứt hoặc mãi mãi không thể vươn tới đỉnh cao mà anh mong muốn.
Mùa giải năm nay, Gundogan đã cùng Manchester City lọt vào tới vòng bán kết Champions League. Mùa trước, The Citizens đã đi tới trận chung kết giải đấu. Thời điểm ấy, anh là cầu thủ duy nhất trong đội hình Man City có cơ hội trải nghiệm bầu không khí của một trận chung kết Champions League. Dù trải nghiệm của Gundogan với loại trận đấu đó không mấy vui vẻ khi anh từng thất bại ở năm 2013 cùng Dortmund (và trận đấu mùa trước cũng là một thất bại) thì được tận hưởng một trận chung kết của đấu trường danh giá như Champions League cũng luôn là điều mà một cầu thủ mong muốn ít nhất trải nghiệm một lần trong đời. Song, đã có lúc tưởng như điều đó sẽ không thể đạt được nữa.
Những chấn thương từng để lại những nỗi buồn trong đời Gundogan. Năm 8 tuổi, anh gia nhập đội trẻ của Schalke 04, một cảm giác mà anh thừa nhận là “đã đạt được ước mơ của mọi đứa trẻ tại vùng Gelsenkirchen”. Tuy nhiên, một chấn thương cổ chân trong quãng thời gian đó khiến Gundogan phải ngồi ngoài 6 tháng và sau đó, anh bị Schalke chia tay chỉ sau 1 năm gia nhập.
“Thời điểm đó tôi cảm thấy như thể là họ túm cổ và ném tôi ra ngoài đường. Thực sự đó là cú sốc lớn. Rất lâu sau tôi mới hiểu ra, nhưng thời điểm đó tôi cảm thấy ước mơ của mình như thể đã chấm dứt và sự nghiệp của tôi đã kết thúc. Tôi phải trở về nhà và chơi bóng với bạn bè”, Gundogan chia sẻ trên The Players’ Tribune.
Nhưng đó không phải lần đầu tiên anh cảm thấy như giấc mơ của mình có thể phải chấm dứt. Tháng 8/2013, chỉ vài tháng sau khi cùng Dortmund tham dự chung kết Champions League, một chấn thương rất nặng ập đến trong sự nghiệp của Gundogan. Đau đớn đó khiến tiền vệ người Đức phải ngồi ngoài trong gần một năm, và đáng tiếc hơn nữa là khi phải ngồi nhà chứng kiến đội tuyển Đức lên ngôi ở World Cup 2014.
14 tháng ngồi ngoài đó không hề dễ dàng và dễ chịu chút nào. Ban đầu Gundogan không hề muốn phẫu thuật, vì anh lo sợ việc phải phẫu thuật ở xương sống có thể khiến anh không bao giờ chơi bóng lại được.
"Tôi ngồi ngoài 14 tháng, tuy nhiên điều tệ nhất là không ai thực sự biết nó là dạng chấn thương gì. Tôi gặp bác sĩ phẫu thuật và ông ấy muốn đặt một cái vít lớn vào lưng tôi, điều đó có nghĩa tôi sẽ không được đá bóng ở đẳng cấp cao nhất nữa. Tôi sợ không thể thi đấu lại được và tôi thực sự biết ơn vì đã tìm được đúng bác sĩ phẫu thuật. Tất nhiên tôi vẫn phải giải quyết với những vấn đề nhưng hiện tại tôi đang cảm thấy khỏe rồi”, Ilkay Gundogan chia sẻ trong cuộc phỏng vấn trên The Guardian vào năm 2021.
Ảnh: Getty Images
Sau chấn thương đó, anh trở lại sân cỏ vào tháng 10/2014 và gần như ngay lập tức tìm lại được phong độ của mình. Khi Pep Guardiola chính thức lên nắm quyền ở Manchester City vào mùa hè 2016, Gundogan trở thành bản hợp đồng đầu tiên của nhà cầm quân người Tây Ban Nha ở đội bóng chủ sân Etihad. Nhưng một lần nữa cuộc sống lại thử thách với cầu thủ gốc Thổ Nhĩ Kỳ. Tháng 12/2016, Man City có cuộc tiếp đón Watford. Khoảng gần 10 phút sau khi Pablo Zabaleta mở tỷ số trận đấu, Gundogan ngã xuống sân sau khi va chạm với Nordin Amrabat của Watford khi cả hai cầu thủ cố gắng tranh một tình huống bóng hai.
Gundogan đã vẫy tay để được trợ giúp về y tế. Anh thấy chân mình có cảm giác rất lạ. Sau khi được đưa ra đường biên, bác sĩ Max Sala của Man City đã khuyên Gundogan nên rời sân, tuy nhiên cựu cầu thủ Dortmund khẳng định mình vẫn có thể tiếp tục thi đấu. Thế nhưng sau khi trở lại sân, chỉ sau một vài động tác chạm bóng, cảm giác nhói đau lại xuất hiện. Gundogan không thể gắng gượng được nữa, anh phải rời sân ở phút 44 khi hiệp 1 chuẩn bị khép lại và khóc trên bờ vai của Pep Guardiola.
Ngồi trong phòng điều trị của sân Etihad, những chẩn đoán ban đầu của bác sĩ Sala cho biết Gundogan đã bị đứt dây chằng chéo trước. Gundogan cố gắng trấn tĩnh bản thân: “Mọi người biết phải làm gì, biết phải phẫu thuật ra sao, phục hồi thế nào và ngồi ngoài bao lâu”. Sau khi trận đấu kết thúc, Gundogan đã ngay lập tức liên hệ với ông Ramon Cugat – vị bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng trong giới thể thao và từng chữa trị cho những ngôi sao như David Villa hay Fernando Torres.
9 ngày sau trận đấu, khi dịch đầu gối đã bớt tràn, Gundogan tới gặp bác sĩ Cugat ở Barcelona. Cuộc hành trình phẫu thuật và hồi phục chấn thương chính thức bắt đầu. Song, nó là một hành trình đơn độc. Gundogan vốn là một người trầm tính và hướng nội. Anh quyết định nhờ người bạn Arda Turan của mình tìm một căn hộ ở Barcelona để thuê và sử dụng nó làm nơi tập hồi phục trong 1 tháng ở Tây Ban Nha.
Ảnh: Getty Images
Hàng ngày anh sẽ tới bệnh viện để kiểm tra, sau đó trở về nhà tập luyện dưới sự giám sát của một bác sĩ trong bệnh viện của Ramon Cugat và một HLV thể lực của mình. Sau này cây bút Rory Smith đã có cuộc phỏng vấn với Ilkay Gundogan về quá trình phục hồi chấn thương dây chằng đó, và ký giả người Mỹ mô tả trên New York Times như sau: “Anh ấy không trang trí căn hộ của mình quá nhiều và không để lại bất cứ dấu ấn cá nhân nào ở đó. Có lẽ Gundogan cố ý như vậy. Đây không phải một nơi để tận hưởng hay hưởng thụ. Không có chút thoải mái nào trong thời gian ấy. Anh ấy chỉ mang theo một tấm ảnh và nó được đóng khung, đặt dưới TV. Đó là bức ảnh về anh và người anh em họ tên Ilkan do HLV thể lực Jankowski chụp”.
Thế nhưng, dù là một con người hướng nội, anh vẫn sợ rằng mình sẽ bị lãng quên. Trong sự nghiệp thể thao, đứt dây chằng chéo trước luôn là một trong những chấn thương gây ám ảnh nhất. Cuộc đời cầu thủ rất ngắn, và không loại trừ khả năng chấn thương đó có thể khiến sự nghiệp của Gundogan xuống dốc, nhất là khi 3 năm trước đó anh từng phải ngồi ngoài rất lâu vì chấn thương. “Tôi không muốn mọi người quên mình”, tiền vệ người Đức chia sẻ trong cuộc phỏng vấn vào năm ngoái.
Động lực đó, cùng quá trình hồi phục đúng đắn đã giúp Gundogan trở lại sau 9 tháng. Mùa giải năm ngoái, anh ghi 13 bàn ở Premier League và trở thành thứ vũ khí nguy hiểm mà Guardiola tạo ra với những tình huống bất ngờ xâm nhập vòng cấm địa đối thủ.
Ảnh: Getty Images
“Thông minh, đúng nhịp” là những từ mà Guardiola sử dụng để miêu tả về tiền vệ người Đức. Sự đa năng của Gundogan, một người vừa có thể chơi ở vị trí lùi sâu ở hàng tiền vệ cho đến vị trí “số 10” như một biểu tượng cho sự đa dạng chiến thuật của Guardiola. Chiến lược gia người Tây Ban Nha đã rất “kết” Gundogan từ khi ông còn làm việc ở Đức và cả hai đối đầu nhau trong những trận đại chiến giữa Bayern Munich và Dortmund. Bên cạnh đó, trước mùa giải này Gundogan còn được các đồng đội bầu chọn là đội phó thứ nhất của CLB, thứ tự chỉ đứng sau đội trưởng Fernandinho.
Trên một lần dính những chấn thương nặng, Ilkay Gundogan vẫn trở lại và chơi thứ bóng đá xuất sắc – một điều đáng mơ ước với bất cứ ai.
Trong khi Pep Guardiola đang cố gắng chấm dứt chuỗi phong độ tệ hại nhất của CLB trong 1 thập kỷ, Cole Palmer, Jadon Sancho, Romeo Lavia và Tosin Adarabioyo đang cùng HLV Enzo Maresca làm nên cuộc cách mạng tại Chelsea.
Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.
“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.
Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?
Ở mỗi đội bóng trước đây, HLV Arne Slot luôn có một “số 9” biết cách ghi ít nhất 20 bàn/mùa. Còn tại Liverpool bây giờ, ông dường như vẫn chưa dứt khoát chọn được ai giữa Diogo Jota và Darwin Nunez làm “số 9”.