Ronaldinho không chỉ là một cầu thủ vĩ đại, anh còn mang một ý nghĩa lớn hơn thế nữa – dù cho đúng là anh thật sự rất thích thú với việc có thể trở thành một cầu thủ vĩ đại. Ronaldinho là một trong số ít những cầu thủ mà chúng ta có thể theo dõi với một niềm vui, một sự yêu thích lớn đến tột cùng, và thậm chí là hiếm có niềm vui nào sánh bằng việc được xem Ronaldinho thi đấu.
Fourfourtwo đang có mặt ở Rio de Janeiro, Olympic Park 2016 vừa trôi qua cách đó không lâu và chúng tôi đã nhận được một lời đề nghị không thể từ chối.
“Các anh muốn ăn vài chiếc bánh chocolate chứ?” Ronaldinho hỏi, hướng nụ cười đã trở thành thương hiệu của anh về phía chúng tôi thay vì chiếc camera, ngay giữa buổi chụp ảnh của anh cho FFT. Bánh chocolate là thứ luôn luôn có một sức hấp dẫn khó cưỡng dù là trong bất cứ dịp nào. Và khi chúng được mang đến cho bạn bởi một trong những cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời đại thì … – well, hãy thông cảm nếu tôi có tỏ ra quá khích nhé, cảm ơn Ronnie …
Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã ngồi bên cạnh chàng trai thân thiện và cởi mở kia – người đồng thời cũng được biết đến là một huyền thoại sống của thế giới bóng đá- và cùng anh thưởng thức món bánh bolo no pote. Đó là món bánh được bày bán bởi chính chị dâu của anh và phải công nhận là chúng cực kì ngon.
Chúng tôi đang ở trong căn hộ của Ronaldinho, nằm ở ngoại ô của thành phố nổi tiếng nhất Brazil, cách gần 20 dặm về phía Tây của Copacabana. Nhưng nếu tất cả những chuyện này gợi lên cho bạn về hình ảnh của một cuộc sống ẩn dật tại một nơi yên tĩnh, thanh bình, thì bạn đã sai hoàn toàn – đặc biệt là khi xét đến âm thanh của rất nhiều loại nhạc cụ đang phát ra ở xung quanh ngôi nhà, bao gồm những cây guitar acoustic và hầu hết tất cả mọi loại trống mà bạn có thể tưởng tượng được.
Trong suốt sự nghiệp của mình, Ronaldinho đã luôn nhảy múa theo nhịp trống của riêng anh – một sự nghiệp đúng chất joie de vivre (một cụm từ tiếng Pháp thường được sử dụng trong tiếng Anh để thể hiện niềm yêu thích với cuộc sống; một tinh thần luôn phấn chấn, vui vẻ) theo tinh thần joga bonito. Đó có lẽ chính là lý do lớn nhất đã biến anh thành một tên tuổi được hâm mộ trên toàn thế giới chứ không chỉ ở Barcelona hay Brazil, và cũng là lý do vì sao anh lại trở thành người đã truyền cảm hứng cho cả một thế hệ cầu thủ.
Ronaldinho không chỉ là một cầu thủ vĩ đại, anh còn mang một ý nghĩa lớn hơn thế nữa – dù cho đúng là anh thật sự rất thích thú với việc có thể trở thành một cầu thủ vĩ đại. Ronaldinho là một trong số ít những cầu thủ mà chúng ta có thể theo dõi với một niềm vui, một sự yêu thích lớn đến tột cùng, và thậm chí là hiếm có niềm vui nào sánh bằng việc được xem Ronaldinho thi đấu.
“Có một tay cầu thủ ở Athletic Bilbao đã liên tục phạm lỗi với tôi trong suốt trận đấu,” Ronaldinho cười tươi khi hồi tưởng về một trận đấu trong những ngày tháng còn gắn bó với Nou Camp. “Vì vậy, tôi đã flip quả bóng qua anh ta đến 3 lần.”
Nụ cười đó mau chóng chuyển thành một tiếng cười lớn và đầy sảng khoái. Khi anh nhớ lại cái khoảnh khắc của năm 2004, Ronaldinho đã biến Carlos Gurpegui thành một gã hề tội nghiệp, khổ sở đang vô cùng lúng túng không chỉ vì 3 pha flick trong 90 phút, mà là vì 3 pha trong … 5 giây đầy chóng mặt. Chúc may mắn lần sau nhé, anh bạn … mong là thế! Rất ít người trên thế giới có khả năng thực hiện kỹ thuật đó một cách nhuần nhuyễn như Ronaldinho. Và thậm chí là nếu có biết cách làm thì cũng không có mấy người dám thử thực hiện nó trong một trận đấu thật sự.
Những kỹ thuật tuyệt đỉnh của Ronaldinho là thứ mà chưa một ai từng được chứng kiến trước khi anh xuất hiện trong thế giới bóng đá. Ngay cả Lionel Messi, người kế vị xuất chúng của anh tại Barcelona, cũng không thể chạm được đến chiếc vương miện đã khẳng định tên tuổi của Ronaldinho như một ông vua của thứ bóng đá biểu diễn. Oh, và đừng quên là anh đã giành được chức vô địch ở cả World Cup và Champions League.
Mặc dù vậy, Ronaldinho muốn làm rõ một chuyện. Dù cho lúc cuộc phỏng vấn này được diễn ra, anh đã 36 tuổi và đã tốn cả năm 2016 mà không thi đấu cho bất kì câu lạc bộ nào sau khi chia tay Fluminese vào tháng 9 năm 2015, nhưng anh vẫn khẳng định rằng sự nghiệp của mình vẫn chưa kết thúc. Anh nói rằng mình muốn tìm một câu lạc bộ mới và thi đấu đến cuối năm 2017 (anh đã chính thức tuyên bố giải nghệ vào tháng 1 năm 2018). “Tôi lúc nào cũng nhận được rất nhiều lời đề nghị,” anh giải thích.
Ronaldinho trong một trận từ thiện năm 2015
BÀN THẮNG ĐƯỢC GHI VÀO LÚC SÁNG SỚM
Ronaldinho đã có 5 năm trời khoác áo Barcelona, nhưng ở đó, có một khoảnh khắc mà anh nhớ rõ hơn bất kì kỷ niệm nào khác. Và đương nhiên, nó diễn ra vào lúc 1h24 sáng. Rất hiếm khi Ronaldinho tỉnh táo vào khoảng thời gian này, thay vì nằm ngủ trên giường, đó là lúc anh đang đắm chìm trong những bữa tiệc xa hoa, thác loạn. Thế nhưng, vào ngày hôm ấy, trong đúng khung giờ này, Ronaldinho không tham gia vào bất cứ bữa tiệc nào cả, thay vào đó, anh đang đứng trên sân Camp Nou, trước sự theo dõi của 80.000 khán giả, và bước chân vào trận đấu đầu tiên của mình cho đội bóng xứ Catalan.
“Trận đấu đáng nhớ nhất của tôi trong màu áo Barcelona chính là trận đấu đầu tiên của tôi ở đó,” Anh kể lại với FFT về khoảnh khắc tuyệt vời của năm 2003, được thực hiện ngay sau khi anh chia tay Paris-Saint-Germain. “Trận đấu bắt đầu vào lúc 0h01 sáng. Đã có một vài tranh cãi với liên đoàn bóng đá Tây Bay Nha và chúng tôi đã phải đối đầu với Sevilla tại một Camp Nou được lấp đầy bởi cổ động viên vào cái giờ đó trong một ngày cuối tuần. Đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất mà tôi phải thi đấu vào giờ đó. Nhưng không có vấn đề gì cả - dù sao thì đó vẫn luôn là khoảng thời gian mà tôi yêu thích nhất trong ngày mà …”
Thời gian thi đấu đầy kì quặc của cuộc đối đầu ngày hôm đó đã chiếm hết trang nhất của mọi tờ báo – Barcelona đã cố gắng kiến nghị chuyển trận đấu từ thứ tư sang thứ ba nhưng đã bị từ chối; vì bị đụng chạm đến lòng tự ái, họ đã quyết định bắt đầu trận đấu vào lúc sáng sớm của ngày thứ tư như một cách để trả đũa.
Khi kim đồng hồ chạm đến 1h24 sáng, giữa hiệp hai, chàng tân binh người Brazil đã đi bóng từ tận phần sân nhà của Barcelona, hướng thẳng đến khung thành đối phương – vượt qua một cầu thủ, tiếp tục đánh bại một cầu thủ khác, trước khi tung ra một cú sút như búa bổ từ khoảng cách 30 yard đưa bóng bay thẳng đến mặt dưới của xà ngang và bật mạnh vào lưới. Vào thời khắc đó, một huyền thoại của Barcelona đã chính thức ra đời.
“Bàn thắng đó đã khiến cả sân vận động tràn ngập bầu không khí điên cuồng và tiếng gào thét phấn khích,” Ronaldinho tóm gọn về khoảnh khắc lúc đó, những ký ức liên tiếp ùa về. “Ronaldinho đã ghi bàn vào lúc sáng sớm” đó là dòng tiêu đề đã được đăng trên trang nhất của một tờ báo ở địa phương vào ngày hôm sau.
Bằng cách đạt được sự thành công ở Barcelona và được tôn vinh như một người hùng, Ronaldinho đã tiếp bước theo một trong những thần tượng của anh. Ronaldo đã làm nức lòng các cổ động viên của đội bóng xứ Catalan với 47 bàn thắng ghi được chỉ trong mùa giải duy nhất của anh cho câu lạc bộ này vào 6 năm trước đó. Năm 2002, một năm trước khi Ronaldinho đặt chân đến Catalonia, cặp đôi này đã cùng nhau nâng chức vô địch thế giới trên đất Nhật Bản.
“Tôi đã thi đấu cho đội tuyển Brazil vào một giai đoạn vô cùng tuyệt vời,” Ronaldinho kể lại. “Tôi đã được sát cánh thi đấu bên cạnh những người hùng, những thần tượng của mình. Chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, họ đã từ những người hùng của lòng tôi, trở thành đồng đội của tôi và sau đó là những người bạn thân thiết. Mỗi lần tôi được triệu tập lên đội tuyển quốc gia để thi đấu bên cạnh họ, đó là khi một giấc mơ trở thành sự thật.”
“Cho đến tận bây giờ, sự ngưỡng mộ của tôi đối với họ vẫn y nguyên như những ngày đầu. Mỗi lần tôi hôn vào má Ronaldo, mỗi lần tôi ôm chầm lấy Romario, mỗi lần tôi được nhìn thấy Rivaldo, hay mỗi lần tôi ở cùng một chỗ với Roberto Carlos hoặc Cafu, chúng đều mang đến cho tôi một cảm giác vô cùng xúc động. Họ sẽ luôn là những người hùng trong lòng tôi.” (còn nữa)
Lược dịch từ bài viết “Ronaldinho – How the godfather of flair changed football forever” của tác giả Chris Flanagan, được đăng tải trên Four Four Two
Trong khi Pep Guardiola đang cố gắng chấm dứt chuỗi phong độ tệ hại nhất của CLB trong 1 thập kỷ, Cole Palmer, Jadon Sancho, Romeo Lavia và Tosin Adarabioyo đang cùng HLV Enzo Maresca làm nên cuộc cách mạng tại Chelsea.
Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.
“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.
Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?
Ở mỗi đội bóng trước đây, HLV Arne Slot luôn có một “số 9” biết cách ghi ít nhất 20 bàn/mùa. Còn tại Liverpool bây giờ, ông dường như vẫn chưa dứt khoát chọn được ai giữa Diogo Jota và Darwin Nunez làm “số 9”.