Son Heung Min và tầm ảnh hưởng của người cha "sắt đá"

Tác giả CG - Thứ Năm 22/05/2025 16:56(GMT+7)

Zalo

Trong một cuốn sách dạng hồi ký của Son Heung-min được xuất bản tại Hàn Quốc có tên “Những suy nghĩ của tôi khi chơi bóng đá”, Son kể lại hành trình của mình như thế này. Năm lớp 3, anh thấy mình muốn trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Và Son chia sẻ điều này với bố, ông Son Woong-jung. Người cha hỏi cậu con trai lý do vì sao, và nhận được câu trả lời: “Vì nó vui”.

Son Heung Min và tầm ảnh hưởng của người cha sắt đá 1
 

Lúc này, ông Son Woong-jung đáp lại: “ à, để có thể chơi bóng và chơi bóng giỏi thì rất khó. Thế giới bóng đá tàn khốc và lạnh lẽo đến mức mà xã hội ngoài kia cũng trở thành một nơi ấm áp. Con vẫn muốn theo đuổi chứ?” Một sự thẳng thắn đến mức “xanh chín” với một đứa trẻ lớp 3, nhưng với ông là cần thiết để đứa trẻ phải thực tế với mục tiêu đặt ra. Thế nên, cũng không có gì khó hiểu khi ông Son Woong-jung gò Son vào một chương trình tập luyện kỷ luật đến mức sắt đá.

Ông bắt Son tâng bóng hàng giờ đồng hồ. Ông bắt Son Heung-min tập dứt điểm bằng cả 2 chân, đến mức cần biến việc sử dụng chân trái thành một thói quen. “Tôi biết thằng bé thuận chân phải, nhưng tôi yêu cầu rằng khi nó xỏ tất, xỏ giày, mặc quần… đều phải xỏ chân trái trước để thằng bé không bao giờ quên là mình thuận cả 2 chân”, ông Son Woong-jung nói với The Athletic. Triết lý của ông rất đơn giản: Bạn phải làm chủ trái bóng trước rồi mới tính đến những thứ khác. Khi đã làm chủ được trái bóng rồi thì tập chuyền, tập dứt điểm, sau đó mới là chiến thuật. Nếu không làm được những thứ cơ bản như 1+1 thì không có lý do gì để làm thứ khác.

Việc sử dụng đòn roi với con trai cũng trở thành một cách mà ông giáo dục. Sự sắt thép đó của ông Son Woong-jung khiến ông gặp rắc rối. Mới nhất, học viện bóng đá mà ông đang điều hành bị LĐBĐ tỉnh Gangwon đình chỉ hoạt động 3 tháng vì những cáo buộc hành hung, lăng mạ học viên. Khoan bàn về tính đúng sai và những giới hạn của hành vi ở đây, nhưng Son Heung-min, con trai ông, thì thừa nhận nếu không có bố thì không thể có anh ngày hôm nay. Và ở nhiều khía cạnh thì nó đúng.

dad
 

Đến châu Âu từ năm 16 tuổi, Son phải vượt qua nỗi nhớ nhà và việc bị phân biệt chủng tộc. Nhưng kỷ luật thép mà người cha trang bị giúp anh vượt qua. Anh dành thời gian học tiếng bản địa ở những nơi mình chơi bóng, học hỏi từ những người giỏi nhất và dành toàn bộ tâm sức cho bóng đá, bắt đầu từ việc chăm sóc cơ thể.

Thies Bliemeister, người đại diện cũ của Son, mô tả tiền đạo người Hàn Quốc là “không bao giờ ngồi nhà chơi PlayStation với người khác mà luôn ra ngoài tập luyện và học hỏi”. Roger Schmidt, cựu HLV Bayer Leverkusen, nói Son dành hàng giờ đồng hồ một mình ở sân tập để luyện dứt điểm bằng cả hai chân ở các góc độ từ trong đến ngoài vòng cấm.

Cựu danh thủ Ze Roberto - đồng đội cũ tại Hamburg - chia sẻ: “Cậu ấy tập dứt điểm rất nhiều và luôn ở lại sau mỗi buổi tập chính để luyện tập thêm với Van Nistelrooy. Họ luôn tập luyện cùng nhau, thậm chí còn cá cược xem ai ghi nhiều bàn hơn, ai thua sẽ phải mời người kia đi ăn”. Trong khi đó, HLV Thorsten Fink, người thầy cũ tại Hamburg, nhận xét Son “giống như một người lính, luôn trung thực, biết lắng nghe, không bao giờ đi muộn và cực kỳ kỷ luật”.

Tất nhiên, không phải ai cũng kỷ luật và theo khuôn khổ được như Son, đây mới là điểm mấu chốt. Anh thừa nhận là bản thân giống mẹ, thế nên biết lắng nghe và nghe lời. “Trong 7 năm, tất cả những gì chúng tôi làm là thực hiện các bài tâng bóng và rê bóng, ngày nào cũng như ngày nào. Tôi có thể làm được vì 3 lý do: Thứ nhất, bóng đá vui. Thứ 2, bố thật đáng sợ và tôi không đủ can đảm để bảo với bố rằng những bài tập đó chán ngắt. Thứ 3, tôi chắc chắn bố phải thấy những bài tập đó là cần thiết thì yêu cầu anh em tôi tập”.

Son Heung Min và tầm ảnh hưởng của người cha sắt đá 2
 

Từ cái nền là những bài tập chán ngắt như thế, Son trở thành vua phá lưới Ngoại hạng Anh, trở thành đội trưởng Tottenham Hotspur, rồi trở thành nhà vô địch Europa League. Cách đây hơn 40 năm, đại diện bóng đá Hàn Quốc là Cha Bum-kun, người đã ra sân 372 trận và ghi 121 bàn thắng trong quãng thời gian chơi bóng ở Đức. Cách đây 20 năm, đại diện bóng đá Hàn Quốc là Park Ji-sung. Còn từ 10 năm nay trở lại là Son Heung-min, thậm chí là tầm ảnh hưởng vượt xa khỏi bóng đá.

Một nhà báo Hàn Quốc có tên Lee Sung-mo nói với The Athletic: “Tôi nghĩ Son không có đối thủ khi nói về độ nổi tiếng ở Hàn Quốc. Chúng tôi có nhiều pop stars như BTS và họ có lượng fanbase hùng hậu ở nước ngoài. Nhưng sự nổi tiếng của Son thì không có khoảng cách thế hệ. Không phải chỉ cổ động viên bóng đá quan tâm đến Son mà là cả nước Hàn Quốc, từ nhi đồng 5-6 tuổi đến phụ lão 90 tuổi”.

Với danh hiệu Europa League, sự vĩ đại và tầm ảnh hưởng của Son Heung-min chính thức nâng lên một tầm cao mới.


Son Heung-min không muốn nỗi đau ở chung kết Champions League 2019 trở lại với Tottenham trong trận đấu tới đây với MU.

Chức vô địch Europa League đã chấm dứt chuỗi 17 năm không danh hiệu của Tottenham và Son Heung-min nói đùa rằng bản thân xứng đáng làm huyền thoại của Spurs.

Tiền đạo Son Heung Min là một trong những cầu thủ Tottenham Hotspur không nhận được huy chương chiến thắng trong lễ trao giải Europa League.
Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Son Heung Min: Nước mắt của huyền thoại

Son Heung Min từng nhiều lần bật khóc trong màu áo Tottenham Hotspur, song, những giọt nước mắt sau chiến thắng trước Manchester United tại chung kết Europa League 2024/25 đặc biệt hơn cả.

Mario Mandzukic và trái tim ấm áp của chiến binh dũng cảm

Trên sân cỏ, Mario Mandzukic luôn là một cầu thủ cứng cỏi, mạnh mẽ và có chút gì đó gai góc giống như nhiều người con xuất thân từ vùng Balkan. Thế nhưng, khi bước ra ngoài cuộc sống thường nhật, ngôi sao gốc Nam Tư cũ lại cho thấy một hình ảnh ấm áp hơn rất nhiều.

Bruno Fernandes và nghịch lý của một ngôi sao “gánh-team”!

Nếu cần tìm một ai đó phải chịu trách nhiệm cho sự bết bát của Man United mùa này, hẳn nhiều người sẽ chọn cách dễ nhất - gọi tên thủ quân Bruno Fernandes. Nhưng nếu muốn thấy một cá tính kiêu hãnh đậm chất Quỷ đỏ nhất, cũng chẳng ai xứng đáng hơn tiền vệ người Bồ Đào Nha. Giữa khen và chê, giữa đỉnh cao và vực thẳm, Bruno Fernandes vẫn luôn bước tới, đón nhận tất cả…

X
top-arrow