Inter Milan của Inzaghi: Cổ điển nhưng không lỗi thời

Tác giả Tú Nguyễn - Thứ Bảy 19/04/2025 15:35(GMT+7)

Zalo

Có những mùa giải Champions League mà vòng bán kết bị thống trị bởi các CLB đến từ một quốc gia duy nhất, thậm chí có năm có tới hai đại diện cùng thành phố. Nhưng mùa giải 24/25 thì khác. Nó giống với tinh thần sơ khai của giải đấu hơn bao giờ hết: Một sân chơi châu Âu đúng nghĩa.

Inter Milan của Inzaghi Cổ điển nhưng không lỗi thời 1
 

Năm trận đấu cuối cùng của mùa giải sẽ được tổ chức ở 5 quốc gia khác nhau: Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Ý và Đức. Arsenal, Paris Saint-Germain, Barcelona và Inter Milan đều sẽ được chơi trên sân nhà ở bán kết. Còn trận chung kết sẽ diễn ra tại Munich, nơi người hâm mộ Bayern Munich từng hy vọng sẽ tái hiện ký ức “kịch bản 2012” với một trận chung kết trên sân nhà. Nhưng giấc mơ ấy đã tan vỡ sau thất bại chung cuộc 3-4 trước Inter vào đêm thứ Tư.   

Bốn đội còn lại tạo nên một bức tranh đa sắc. Arsenal và PSG được dẫn dắt bởi các HLV người Tây Ban Nha. Trong khi đại diện duy nhất của Tây Ban Nha, Barcelona lại được dẫn dắt bởi một chiến lược gia người Đức.

Chỉ có Inter Milan là vẫn giữ nguyên “chất Ý”. Họ có một HLV người Ý là Simone Inzaghi. Ngoài ra, trong đội hình xuất phát trước Bayern, có tới 6 cầu thủ sinh ra tại đất nước hình chiếc ủng. Dù bị nhà cái xếp vào nhóm ít cơ hội vô địch nhất, Inter lại sở hữu cách chơi rất khác biệt. Chính điều đó có thể trở thành “vũ khí bí mật” giúp họ đi đến trận đấu cuối cùng.   

Inter Milan của Inzaghi Cổ điển nhưng không lỗi thời 2
 

Một mặt, Inter là đội bóng Ý mang đậm “trường phái cổ điển”. Trước Bayern, họ chủ động chơi lùi sâu, phòng ngự chặt chẽ và liên tục tung ra những pha truy cản quyết liệt. Tại Serie A mùa này, họ là đội có tỷ lệ thắng tranh chấp bóng bổng cao nhất (59%) tại 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu, hơn 3% so với đội đứng thứ nhì ở tiêu chí này (chính là Bayern). Đáng chú ý, cả 2 bàn thắng của Inter ở trận lượt về đều đến từ các tình huống cố định.

Với sơ đồ 3 trung vệ, Inter là đội bóng lớn duy nhất ở châu Âu hiện tại vẫn sử dụng wing-back, “đặc sản” của bóng đá Ý suốt hơn một thập kỷ. Lối chơi của họ không thiên về rê bóng cá nhân, mà dựa vào khả năng di chuyển không bóng thông minh. Mùa trước, Inter là đội có số pha rê bóng thấp nhất trong 5 giải đấu hàng đầu.

Inter cũng là đội phản công nhanh hơn tất cả các đối thủ trong giải. Họ thường xuyên tung ra những pha chuyền bóng tinh quái, làm đối phương bất ngờ để đưa bóng thật nhanh lên phía trên. Họ cũng là đội duy nhất còn lại chơi với cặp tiền đạo thực thụ. Pha phối hợp giữa Marcus Thuram và Lautaro Martinez trong trận lượt đi là minh chứng hoàn hảo: Một cú đánh gót nhạy cảm được kết thúc bằng cú chích bóng tinh tế.  

Ở trận lượt về, cả hai trung vệ Eric Dier và Kim Min-jae của Bayern đều phải nhận thẻ vàng ngay trong hiệp 1 vì buộc phải phạm lỗi với Thuram. Cặp tiền đạo của Inter buộc hàng thủ đối phương phải kèm chặt và thường xuyên rơi vào các pha “một chọi một” đầy rủi ro. Thậm chí, Kim bị rút khỏi sân ở giữa hiệp 2.  

Inter Milan của Inzaghi Cổ điển nhưng không lỗi thời 3

Mặt khác, Inter cũng là đội triển khai bóng lên phía trên hay bậc nhất trong số 4 đội ở bán kết. Bộ ba tiền vệ của họ đều là những cái tên giàu kỹ thuật và đa năng. Hakan Calhanoglu, một số 10 truyền thống giờ chơi ở vị trí thấp nhất hàng tiền vệ. Henrikh Mkhitaryan từng là một hộ công, nay lại chơi lệch trái với sự điềm tĩnh đáng kinh ngạc. Người có phong cách thi đấu “cơ bắp” nhất lại chính là người đá cao nhất: Nicolo Barella, người luôn tìm cách xâm nhập khoảng trống giữa hai trung vệ đối thủ.

Điểm đáng chú ý nhất của Inter nằm ở khả năng luân chuyển vị trí kỳ lạ, gần như không giống ai tại châu Âu ngoài Atalanta. Các trung vệ lệch của Inter thường xuyên đi bóng sang phần sân đối phương, trong khi một tiền vệ lùi về để lấp khoảng trống. Dù vậy, điều này cũng không ngăn cản trung vệ lệch bên kia làm điều tương tự. Ngay cả khi điều đó khiến hàng thủ ba người bị kéo giãn theo chiều ngang và hoàn toàn tách rời khỏi nhau, Inter vẫn hiếm khi bị phản công.

Thậm chí, trung vệ 37 tuổi Francesco Acerbi còn thường xuyên lao thẳng vào trung lộ như một trung phong thực thụ. Trong trận gặp Bayern, anh thực hiện điều đó đến hai lần, khiến hệ thống kèm người của đối thủ hoàn toàn rối loạn.

Ngay cả Thomas Müller, người được mệnh danh là “kẻ đánh cắp không gian” cũng phải hoang mang khi bất ngờ thấy mình phải theo kèm một trung vệ dâng cao đứng giữa… hai trung vệ của Bayern.

Tất nhiên, đây chưa phải là phiên bản Inter hoàn hảo nhất. Họ vẫn để lộ những sơ hở khi đối đầu với Bayern. Thậm chí, tập thể hiện tại chưa chắc đã mạnh hơn chính họ ở một vài mùa giải trước. Nhưng hiện tại, họ vẫn là một đối thủ chẳng ai muốn chạm trán, nhất là Barcelona.

Inter Milan của Inzaghi Cổ điển nhưng không lỗi thời 4
 

Cuộc đối đầu giữa hai đội ở bán kết sẽ vô cùng hấp dẫn, không chỉ vì tính chuyên môn mà còn bởi yếu tố lịch sử. Đây là màn tái ngộ của cặp đấu từng gây chấn động Champions League năm 2010, năm mà núi lửa Eyjafjallajökull ở Iceland phun trào khiến giao thông hàng không khắp châu Âu tê liệt. Khi đó, Barcelona buộc phải di chuyển bằng xe buýt đến Milan. Và tại Camp Nou ở trận lượt về, Pep Guardiola chứng kiến Jose Mourinho “dựng xe buýt” theo đúng nghĩa đen để bảo vệ tấm vé vào chung kết.

Bán kết năm nay có thể sẽ tái hiện hình ảnh ấy. Nhưng cần nhớ rằng, ở trận lượt đi năm 2010, Inter thực tế đã chơi thứ bóng đá tấn công vô cùng ấn tượng. Còn Barcelona hiện tại không còn trung thành với lối đá kiểm soát, ban bật chậm rãi như xưa. Họ chơi trực diện hơn, chủ động thực hiện những pha chạy chỗ phá bẫy việt vị thay vì dồn đối phương co cụm trước vòng cấm.

Cuộc đấu này là màn đối đầu giữa hai triết lý phòng ngự hoàn toàn trái ngược. Không đội nào dâng cao hàng thủ như Barca. Và cũng không đội nào xoay tua vị trí để đội hình lên phía trước đầy bản lĩnh như Inter.

Xét về vị thế, Inter đang ở cửa dưới. Nhưng đó lại chính là điều khiến họ nguy hiểm hơn. Những đội bóng Ý luôn chơi hay nhất khi bị đánh giá thấp, và Inter hiểu điều đó rõ hơn ai hết.

Theo The Athletic

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

PSG và bài học sinh tồn ở Villa Park

Với Luis Enrique, bóng đá đúng nghĩa là phải kiểm soát thế trận. Nhưng khi bước vào vòng knock-out, thời khắc kịch tính nhất của Champions League, bóng đá lại trở thành cuộc chơi đầy hỗn loạn.

Manchester United: Đứng bên bờ vực thẳm

Đối đầu với Newcastle United phiên bản hiện đại tại sân St James’ Park chưa bao giờ là dễ dàng. Trong ba năm qua, Eddie Howe và đội ngũ huấn luyện của ông đã biến đội bóng này thành một trong những mối đe dọa khó chịu và giàu sức mạnh nhất tại Premier League.

Barcelona: Sự lãng mạn của một... cỗ máy

Được dẫn dắt bởi một vị chiến lược gia mang đậm tính cách Đức như Hansi Flick, thế nhưng bên cạnh việc đề cao sự hiệu quả đến tàn nhẫn, Barca mùa giải năm nay vẫn luôn biết cách khiến người hâm mộ phải vỡ òa vì những khoảnh khắc tràn đầy sự lãng mạn.

X
top-arrow