Olympic Việt
Việt Nam không thể ngăn cản được chủ nhà Oman. Ảnh: VTC
1. Sự suy tưởng trước hết đến từ không khí của cái SVĐ ở trung tâm
Ở đó, có những người đàn ông đầu quấn khăn, mình mặc áo dài theo đúng phong cách người Ả rập. Ở đó, có những giai điệu âm nhạc mang đúng hồn Tây Á. Những giai điệu ẩn chứa trong nó một nét gì đó thật hoang dại, huyền bí, mà nói như nhà báo Nguyễn Lưu là “phảng phất mùi vị thần thánh của kinh cô - ran”. Giai điệu đó cộng hưởng với những tiếng thanh la, tạo nên một không khí bóng đá cực kỳ đặc biệt.
Có lẽ lâu lắm rồi khán giả Việt
2. Trên sân, người
Thế nhưng
Zahir (14) mở tỷ số cho Oman. Ảnh: VTC
Thế là “cái nút” của trận đấu được mở. Oman ghi 1 bàn, 2 bàn, rồi 3 bàn, mà bàn thắng thứ 3 thì đẹp và bay bổng hệt như một nét vẽ. Sau khi thoát khỏi 2 cái bóng áo trắng, cầu thủ số 17 Maktoom Obai dùng má ngoài chân trái vẩy bóng vào góc xa khung thành Đức Cường. Quả bóng bay vút lên không trung, lượn một nhịp, rồi từ từ cuộn vào trong…
3. Ở phía ngược lại, Olympic Việt
Rõ ràng là chúng ta biết mình yếu thế nhưng chúng ta không mang cái mặc cảm của người yếu thế, điều mà ngay cả ĐTQG Việt
Một trận đấu nằm trong một “từ trường huyền bí”, một Oman chơi bóng cũng rất huyền bí, khôn lường, một Việt Nam vào trận với tư thế “không sợ chết” – đấy có lẽ là 3 điểm nhìn rõ nhất từ trận đấu này.
Còn nếu phải chỉ ra một điểm nhìn thứ 4 thì đó là: hãy đợi
(Theo Dân Trí)