So với đội hình xuất phát ở trận gặp Parma tại vòng 1 Serie A, huấn luyện viên Raffaele Palladino - người kế nhiệm Vincenzo Italiano - đã thực hiện khá nhiều sự thay đổi về mặt nhân sự. Luca Ranieri trở lại vị trí trung vệ lệch trái, thay cho Pietro Comuzzo. Alessandro Bianco, chứ không phải Sofyan Amrabat, là người đá cặp cùng Rolando Mandragora nơi trung tâm hàng tiền vệ. Ở hai biên, Cristiano Biraghi cùng Dodo ngồi dự bị, được thay thế bằng Fabiano Parisi và Michael Kayode. Trên hàng công, Riccardo Sottil cùng Lucas Beltran là những người được lựa chọn, bên cạnh Andrea Colpani.
Nhưng có lẽ, sự chú ý được đổ dồn về vị trí trong khung gỗ, khi David De Gea có trận đấu chính thức đầu tiên tại câu lạc bộ mới. Người ta nóng lòng chờ đợi màn tái xuất của cựu thủ thành Manchester United sau hơn 1 năm rời xa sân cỏ. Dù đã 33 tuổi, và không còn ở đỉnh cao phong độ, nhưng các cổ động viên Fiorentina vẫn đặt nhiều sự kỳ vọng vào De Gea.
Tuy vậy, chưa đầy 1/3 thời gian của hiệp 1, David De Gea đã vào lưới nhặt bóng đến 2 lần, trong đó có 1 bàn thua từ quả penalty. Vị trí của Michael Kayode nơi hành lang phải hàng tiền vệ thực sự gặp vấn đề, liên tục bị khoét sâu và phạm sai lầm, trong khi bộ ba trung vệ thiếu sự bọc lót kịp thời. Thực tế, De Gea không có lỗi trong 2 bàn thua ấy, song việc nhận những gáo nước lạnh liên tiếp phần nào tác động đến tâm lý của thủ thành này.
Có thể nhận thấy, nhiều tình huống sau đó David De Gea ra vào chưa hợp lý và không chỉ huy tốt hàng thủ. Những đường chuyền bên phần sân nhà hay các quả phát bóng dài lên trên cũng chưa đạt độ chuẩn xác cần thiết. Sự kết nối giữa anh cùng với Lucas Martinez Quarta, Marin Pongracic và Luca Ranieri nhiều lúc thiếu đi độ nhịp nhàng.
Fiorentina gỡ 1-2 trước khi hiệp 1 kết thúc, và Raffaele Palladino đã thực hiện một số sự điều chỉnh nhân sự cùng lối chơi trong hiệp 2, hòng đảo ngược thế cờ. La Viola tìm được bàn san bằng tỉ số, sau đó vượt lên dẫn 3-2, nhưng rồi, phút 89, David De Gea thêm một lần nữa phải vào lưới nhặt bóng. 3-3 là kết quả chung cuộc, và tất nhiên, điều này không thể khiến những người yêu mến đội bóng áo tím cảm thấy hài lòng.
Cần nói thêm, đối thủ của họ chỉ là một Puskas Akademia kém danh tiếng, được thành lập chưa tròn 2 thập kỷ, và cũng chưa từng góp mặt tại vòng bảng cúp châu Âu. Trong khi đó, Fiorentina đã 2 mùa liên tiếp gần đây vào tới trận chung kết Europa Conference League, từng có nhiều giai đoạn trong quá khứ khiến giới mộ điệu phải xuyến xao, và cũng từng là mái nhà trú ngụ của rất nhiều danh thủ lẫy lừng như Daniel Passarella, Giancarlo Antognoni, Kurt Hamrin, Rui Costa, Gabriel Batistuta…
Trở lại với David De Gea. Nếu phải chỉ ra điểm tích cực của thủ thành này thì đó là việc anh có 2 lần cứu thua. Tuy vậy, nhìn tổng thể, màn tái xuất của người gác đền quốc tịch Tây Ban Nha không thực sự ấn tượng. Tâm lý cùng cảm giác bóng của De Gea là thứ cần cải thiện, sau quãng thời gian dài rời xa sân khấu đỉnh cao.
Thêm nữa, những nghi ngại về việc thủ thành sinh năm 1990 không còn phù hợp với bóng đá hiện đại chẳng phải thiếu cơ sở. Trong đó, khâu xử lý bóng bằng chân của De Gea vốn là điểm yếu và không tạo ra được sự an tâm tuyệt đối. Giai đoạn cuối tại Manchester United, anh thường xuyên mắc sai sót khi đối thủ pressing gây áp lực, dàn ra 2-3 cầu thủ vây quanh vòng cấm, khiến việc phát động tấn công từ sân nhà gặp nhiều khó khăn.
David De Gea từng là một trong những thủ thành hàng đầu Premier League và của bóng đá thế giới, với hằng hà sa số pha bay lượn xuất thần, cùng nhiều màn cứu thua hay vào loại bậc nhất. Tuy vậy, anh không thể ăn mày dĩ vãng, và điều cần làm lúc này là cố gắng chăm chỉ tập luyện, duy trì thể lực, và biết chắt chiu từng cơ hội ra sân. Anh sẽ phải cạnh tranh cùng Pietro Terracciano - người từng được đồn đoán sẽ chuyển tới Monza - cho vị trí số một trong khung gỗ.
Dù sao, cũng nên có cái nhìn cảm thông với David De Gea, bởi anh chỉ vừa cập bến Artemio Franchi, và cần thêm thời gian để thích nghi với môi trường mới. Thay vì chọn Ả rập hay nước Mỹ làm điểm đến như nhiều người và ngập ngụa trong tiền bạc, thì thủ thành này đã quyết định ở lại châu Âu. Điều đó phần nào cho thấy khao khát chơi bóng đỉnh cao của anh vẫn còn cháy bỏng, nhưng trước mắt là cuộc chiến sinh tồn không thể khác.
Ngọc My
Có thể bạn quan tâm
- Khởi đầu ấn tượng của bóng đá Việt Nam tại sân chơi Shopee Cup
- Sự hoài nghi xen lẫn hy vọng khi Quế Ngọc Hải trở lại ĐT Việt Nam
- Joao Felix đã trở lại Chelsea, nhưng anh sẽ đá ở đâu bây giờ?
- Đằng sau câu chuyện cầu thủ Chelsea khiến chủ tịch Todd Boehly "sợ bỏ về"
- CAHN vs Buriram United: Ngày những Quang Hải, Đình Trọng “gặp lại thanh xuân”