Dù công cụ tìm kiếm ngày càng trở nên mạnh mẽ, nhưng nếu lục tung cả internet lên thì bạn cũng khó lòng kiếm được tấm ảnh Vicente Del Bosque cầm trên tay chiếc Cúp Champions League, bất chấp việc ông đã giành nó tới 2 lần (2000, 2002 cùng Real Madrid).
Lý do cũng đơn giản, vào thời điểm đó, nhiều người từng có ý nghĩ rằng .. không cần có Del Bosque thì Real cũng vô địch Champions League với một đống "ông sao" trong đội hình. Nhưng nếu vậy, tại sao sau khi Del Bosque rời Bernabeu năm 2003, Real có nhiều ngôi sao lớn hơn nữa, nhưng từ đó tới nay chưa từng tái lặp được thành công ở Champions League? Chính tính tình khiêm nhường có phần hơi quê mùa của Del Bosque đã khiến giới truyền thông ít để ý đến ông như những "diễn viên" hàng verdette như Jose Mourinho.
Lý do cũng đơn giản, vào thời điểm đó, nhiều người từng có ý nghĩ rằng .. không cần có Del Bosque thì Real cũng vô địch Champions League với một đống "ông sao" trong đội hình. Nhưng nếu vậy, tại sao sau khi Del Bosque rời Bernabeu năm 2003, Real có nhiều ngôi sao lớn hơn nữa, nhưng từ đó tới nay chưa từng tái lặp được thành công ở Champions League? Chính tính tình khiêm nhường có phần hơi quê mùa của Del Bosque đã khiến giới truyền thông ít để ý đến ông như những "diễn viên" hàng verdette như Jose Mourinho.
Del Bosque mới là ngôi sao sáng nhất của ĐT Tây Ban Nha |
Điều tương tự cũng đã lặp lại khi Del Bosque lên kế vị Luis Aragones. Kể cả khi TBN của Del Bosque kế thúc vòng loại với thành tích toàn thắng, nhiều người vẫn mặc nhiên coi những gì "Ngài râu kẽm" làm được là ăn sẵn từ thành công của "Nhà hiền triết". Khi Del Bosque đưa vào đội tuyển một số nhân tố mới thì người ta cũng lại nói rằng ông làm vậy để cố thoát khỏi cái bóng của Aragones, và điều đó chẳng khác nào phá vỡ thành quả mà người tiền nhiệm của ông đã dày công gây dựng (?!).
Thế nhưng, khi TBN cứ lầm lũi tiến vào chung kết với những quyết định "kỳ quặc của Del Bosque, tất cả mới vỡ ra rằng họ đã lầm. Có thể, nếu như Del Bosque bê nguyên những gì Aragones đã làm ở Euro, TBN vẫn có thể tiến sâu ở World Cup. Tuy nhiên, Cúp thế giới là một đấu trường khác hẳn so với Cúp châu Âu, nơi TBN sẽ phải đương đầu với các đại diện đến từ nhiều trường phái khác nhau. Thế nên, Del Bosque phải chuẩn bị nhiều phương án khác nhau, bởi thất bại trước Mỹ ở bán kết Confed Cup cách đây 1 năm đã trở thành bài học lớn đối với ông.
Một HLV lớn là người biết tỉa rút những kinh nghiiệm quý giá sau những thất bại. Và có lẽ, trận thua Thụy Sĩ ngay trong lần ra quân ở Nam Phi 2010 cũng là một điều tốt đối với Del Bosque và các học trò. Cứ mỗi trận, Del Bosque lại đưa ra một quyết định khác người, nhưng điều quan trọng là sự khác người đó đã đem tới chiến thắng, đặc biệt là từ giai đoạn knock-out.
Sự xuất hiện của Fernando Llorente trong hiệp 2 trận gặp Bồ Đào Nha giúp TBN mở toang cánh cửa vào tứ kết. Sự có mặt của Fabregas giúp hàng tiền vệ liên kết tốt hơn, bắt hàng thủ kín như bưng của đối thủ phải lộ ra những kẻ hỡ. Và ở trận gặp Đức, việc Del Bosque tung Pedro vào sân ngay từ đầu đã khiến đối thủ bị sốc (cả các CĐV TBN cũng thế!).
Cứ như vậy, TBN vào tới chung kết. Ở Soccer City, những điều chỉnh của Del Bosque (tung Fabregas và Torres vào thay người) đã được tưởng thưởng bằng bàn thắng lịch sử của Iniesta. Nhìn lại tất cả các trận đấu, có thể thấy Del Bosque đã sử dụng tổng cộng 20/23 cầu thủ mà ông đem tới Nam Phi (trung vệ Albiol cùng 2 thủ môn dự bị Reina và Valdes). Nghĩa là với Del Bosque, không ai là thừa cả. Ông triệu tập ai là hoàn toàn có chủ ý rõ ràng, và hầu như tất cả các quyết định đều đem lại hiệu quả.
Còn tới lúc này, khi TBN đã ở trên đỉnh thế giới, hình ảnh Del Bosque cầm Cúp giờ ngập tràn ở khắp mọi nơi. Đấy chính là một sự tôn vinh dành cho một trong những HLV vĩ đại nhất trong lịch sử.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)
Thế nhưng, khi TBN cứ lầm lũi tiến vào chung kết với những quyết định "kỳ quặc của Del Bosque, tất cả mới vỡ ra rằng họ đã lầm. Có thể, nếu như Del Bosque bê nguyên những gì Aragones đã làm ở Euro, TBN vẫn có thể tiến sâu ở World Cup. Tuy nhiên, Cúp thế giới là một đấu trường khác hẳn so với Cúp châu Âu, nơi TBN sẽ phải đương đầu với các đại diện đến từ nhiều trường phái khác nhau. Thế nên, Del Bosque phải chuẩn bị nhiều phương án khác nhau, bởi thất bại trước Mỹ ở bán kết Confed Cup cách đây 1 năm đã trở thành bài học lớn đối với ông.
Một HLV lớn là người biết tỉa rút những kinh nghiiệm quý giá sau những thất bại. Và có lẽ, trận thua Thụy Sĩ ngay trong lần ra quân ở Nam Phi 2010 cũng là một điều tốt đối với Del Bosque và các học trò. Cứ mỗi trận, Del Bosque lại đưa ra một quyết định khác người, nhưng điều quan trọng là sự khác người đó đã đem tới chiến thắng, đặc biệt là từ giai đoạn knock-out.
Sự xuất hiện của Fernando Llorente trong hiệp 2 trận gặp Bồ Đào Nha giúp TBN mở toang cánh cửa vào tứ kết. Sự có mặt của Fabregas giúp hàng tiền vệ liên kết tốt hơn, bắt hàng thủ kín như bưng của đối thủ phải lộ ra những kẻ hỡ. Và ở trận gặp Đức, việc Del Bosque tung Pedro vào sân ngay từ đầu đã khiến đối thủ bị sốc (cả các CĐV TBN cũng thế!).
Cứ như vậy, TBN vào tới chung kết. Ở Soccer City, những điều chỉnh của Del Bosque (tung Fabregas và Torres vào thay người) đã được tưởng thưởng bằng bàn thắng lịch sử của Iniesta. Nhìn lại tất cả các trận đấu, có thể thấy Del Bosque đã sử dụng tổng cộng 20/23 cầu thủ mà ông đem tới Nam Phi (trung vệ Albiol cùng 2 thủ môn dự bị Reina và Valdes). Nghĩa là với Del Bosque, không ai là thừa cả. Ông triệu tập ai là hoàn toàn có chủ ý rõ ràng, và hầu như tất cả các quyết định đều đem lại hiệu quả.
Còn tới lúc này, khi TBN đã ở trên đỉnh thế giới, hình ảnh Del Bosque cầm Cúp giờ ngập tràn ở khắp mọi nơi. Đấy chính là một sự tôn vinh dành cho một trong những HLV vĩ đại nhất trong lịch sử.
Vicente Del Bosque Gonzalez Sinh ngày 23/12/1950 tại Salamanca. Sự nghiệp HLV 1985-1990: Real Madrid Castilla 2000: Champions League |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)