Suốt gần nửa thế kỷ qua, khái niệm “cateniaccio – siêu phòng ngự kiểu Italia” đã trở thành một định nghĩa (và định kiến) cho bóng đá xứ mỳ ống, nhưng lối chơi của Serie A giờ đây sẽ buộc người ta phải có cái nhìn khác.
![]() |
Inter đang chơi thiên về tấn công |
Đó là một chiến thuật tấn công điên rồ, song Mourinho chẳng quan tâm, miễn là nó giúp đội bóng của ông có được bàn thắng và những điểm số. Đã ít nhất 3 lần trong mùa bóng này, sự điên rồ của Mourinho đem lại chiến thắng cho Inter. Tuy nhiên, thành công nửa vời (chỉ có thể gỡ hòa) của Inter trong trận ấy chủ yếu là do Cagliari đã không chơi catenaccio để giữ sạch mảnh lưới mà vẫn lao lên để kiếm tìm bàn thắng thứ hai (suýt nữa có thể sỉ nhục Inter). Đó mới là một điều đáng để bàn đến.
Tấn công và tấn công, nhưng điều đó không có nghĩa là số bàn thắng được tăng lên. Trên thực tế, số bàn thắng Serie A mùa này còn kém xa mùa trước (445 so với 462 cùng kỳ mùa trước) và kém rất xa các mùa trước nữa, khi Mourinho chưa đến và những sơ đồ điên loạn kiểu 3-2-5 ít khi xuất hiện. Ngoại trừ những ý tưởng chơi tấn công ngay từ đầu như kiểu “Milan 6 sao”, phần lớn các thiết lập siêu tấn công chỉ đến khi các đội bóng bị sức ép phải có bàn thắng bằng mọi giá. Nhiều khi sự thay đổi không mang lại điều tích cực khi nó phá vỡ cấu trúc bền vững của một tập thể, tạo nên sự rối loạn và mất đi tính bài bản trong phối hợp. Đó là lý do tại sao mà ngoài Lazio có được một thắng lợi vất vả, tất cả các đội “siêu tấn công” ở vòng đấu vừa qua đều chỉ có kết quả từ hòa đến thua.
Có thể Catenaccio đã xa thật rồi, nhưng thành công cũng theo đó mà ra đi?
(Theo Thể Thao Văn Hóa)