(Bongda24h) - Mourinho vốn ngạo mạn và luôn có thái độ khiêu khích kẻ khác. Không nhiều khi người ta chứng kiến vị huấn luyện viên người Bồ này nổi đoá, bực tức trên sân, mà chỉ hay bẳt gặp nụ cười ngạo nghễ, pha chút gì đó khinh đời của ông.
Nhưng khi trọng tài người Tây Ban Nha Luis Medina Cantalejo nổi hồi còi kết thúc trận đấu lượt đi vòng 1/16 Champions League đêm thứ 3, Roberto Mancini - kẻ đã vì Mourinho mà bị điền tên vào danh sách thất nghiệp ở Italia mùa hè vừa qua, mới chính là người nở nụ cười sau chót.
Bài dự thi: "Nếu bạn là chuyên gia"
Lê Vũ, lớp Điện tử 9, Khoa điện tử viễn thông, ĐH Bách Khoa Hà Nội.
Khi trận đấu ở Giuseppe Meazza kết thúc, các Interista không cảm thấy buồn vì đội bóng con cưng đã không thể ghi dù chỉ một bàn thắng vào lưới các nhà đương kim vô địch Manchester United, mà chỉ tự hỏi không biết "đấng Toàn năng" nào đã cứu rỗi Inter khỏi các cơ hội mười mươi của Ronaldo, Giggs, Park Ji Sung… bên phía đội khách. Trong lúc đó, các cầu thủ chủ nhà không thực sự tạo ra cơ hội đáng kể nào. Một cú sút trượt của Adriano, một cú nã đại bác không chính xác của Stankovic là tất cả những gì mà đương kim vô địch Serie A tạo ra, thật đáng thất vọng.
Alex Ferguson rõ ràng đã chuẩn bị rất kĩ cho cuộc chạm trán được mong đợi này. Nhà cầm quân người Scotland vào trận với sơ đồ 4-5-1. Mourinho có lẽ cũng tiên liệu trước điều đó, bởi đã không ít lần Quỷ đỏ sử dụng trong mùa giải này. Người đá cao nhất là Berbatov, 1 tiền đạo cắm điển hình chứ không phải Rooney, Tevez hay Ronaldo. Nhưng Mourinho không thể ngờ được rằng, 5 tiền vệ của MU ở giữa sân không phải để chơi phòng ngự thụ động, mà đó là một thế trận tấn công đích thực, ngay tại sân nhà Inter.
Sự lợi thế hơn người ở khu vực giữa sân, cộng với một cầu thủ giữ bóng rất tốt ở tuyến trên là Berbatov giúp Manchester United hoàn toàn làm chủ thế trận trong hiệp đầu tiên. Ronaldo là ngòi nổ các đợt lên bóng bên phía đội khách. Cầu thủ này có một cách rất đơn giản để gây áp lực lên khung thành của Cesar: cầm bóng và dùng kĩ thuật điêu luyện đi thẳng vào hàng phòng ngự Inter. Khi Cambiasso hay Muntari phạm lỗi, Ronaldo sẽ có cơ hội từ những quả phạt trực tiếp vào khung thành. Thực tế, chỉ may mắn mới cứu được Cesar khi cú sút phạt trực tiếp của Ronaldo đã chạm tay thủ môn này bay vào cột dọc và đi ra ngoài. Sự chủ động chơi tấn công của đội khách khiến các cầu thủ Inter và cả Mourinhio hoàn toàn bất ngờ. Trên sân San Siro mà MU như đá tập. Đó là khi Giggs loại bỏ Rivas để dứt điểm đối mặt với Cesar nhưng không thành, Ronaldo bay người đánh đầu sạt khung thành, và tạo ra hàng loạt cú sút nguy hiểm khác. Có thể nói, Quả bóng vàng Châu Âu 2008 chính là cầu thủ chơi hay nhất trận đấu này.
Inter Milan chỉ có thời điểm ổn định sau giờ nghỉ giải lao. Đầu hiệp thi đấu thứ 2, đội chủ nhà ào ạt tấn công,một điều thường thấy ở Chelsea khi còn Mourinho huấn luyện. Ibrahimovich di chuyển rộng, nhưng chủ yếu là khoét vào vị trí của O’Shea. Nhưng trong một ngày mà cầu thủ người Ailen và hàng hậu vệ M.U chơi tập trung, mọi cố gắng của tiền đạo người Thuỵ Điển đều bất lực. Nhìn cách các học trò Sir Alex thi đấu có thể hiểu được họ đã chuẩn bị cho trận đấu này kỹ thế nào. Ibra bị vô hiệu, trong khi Fletcher và Carrick thay nhau phong toả Stankovic - mũi tấn công chủ yếu của Inter từ tuyến 2. Ngay cả Giggs, Ronaldo hay Park cũng rất chịu khó thu hồi bóng. Điều đó khiến hàng tiền vệ của Inter bị chia cắt hoàn toàn. Điểm dễ thấy nhất, trong khi hầu hết mọi đường lên bóng của Quỷ Đỏ đều qua chân hàng tiền vệ, thì mọi đường tấn công của Inter hầu như chỉ thực hiện ở 2 tiền đạo của họ. Một chi tiết nữa, khi Inter xuống đường biên và thực hiện các quả tạt bóng, lập tức Carrick thu hai tay ra sau để tránh bóng chạm tay dẫn đến phạt đền. Ferguson và các họ trò đã tính toán đến từng chi tiết nhỏ nhất mà Mourinho có thể tận dụng, điều đó cho thấy Ferguson hiểu vị huấn luyện viên người Bồ như thế nào.
Dẫu sao, "thần may mắn" cũng đứng về phía Inter khi họ không bị thủng lưới trên sân nhà, và cơ hôi đi tiếp về lý thuyết hầu như còn nguyên vẹn. Nhưng nên nhớ rằng, Manchester United bây giờ ở rất khó đánh bại. Ở mùa giải trước, còn nhớ Barcelona sở hữu hàng tấn công rất mạnh mà không ghi được vào lưới Quỷ Đỏ dù chỉ một bàn ở 2 trận đối đầu vòng bán kết Champions League. Được đá trên sân nhà, thậm chí khi đã tung đến 3 tiền đạo vào sân mà Inter không thể tạo chỉ một cơ hội nguy hiểm về khung thành Van der Sar, thì thử hỏi điều gì sẽ chờ đợi đoàn quân của Mourinho ở Old Traford 2 tuần sắp tới?
Đầu mùa giải, Roberto Mancini bị sa thải, điều chưa từng xảy ra trong lịch sử Serie A khi ông vừa dẫn dắt Inter đến Scudetto (lần thứ 3 liên tiếp). Mancini phải ra đi, nhường chỗ cho Mourinho. Chủ tịch Massimo Moratti nghĩ rằng có Mourinho, Nerazzurri sẽ giải toả cơn khát vô địch Châu Âu hơn 40 năm.Mancini - vị huấn luyện viên có mái tóc đẹp như dòng suối, không phải bất tài, nhưng ông không may mắn như người đồng nghiệp người Bồ kia. Inter của Mancini bị loại khi không thua Valencia(hoà 2-2, 0-0 mùa 06/07 và bị loại bởi luật bàn thắng sân khách), khi thua Liverpool mùa trước bởi thẻ đỏ oan nghiệt của Materazzi, chứ không có cái duyên của Mourinho như ở mùa 2003-2004.
Lê Vũ, lớp Điện tử 9, Khoa điện tử viễn thông, ĐH Bách Khoa Hà Nội.
Khi trận đấu ở Giuseppe Meazza kết thúc, các Interista không cảm thấy buồn vì đội bóng con cưng đã không thể ghi dù chỉ một bàn thắng vào lưới các nhà đương kim vô địch Manchester United, mà chỉ tự hỏi không biết "đấng Toàn năng" nào đã cứu rỗi Inter khỏi các cơ hội mười mươi của Ronaldo, Giggs, Park Ji Sung… bên phía đội khách. Trong lúc đó, các cầu thủ chủ nhà không thực sự tạo ra cơ hội đáng kể nào. Một cú sút trượt của Adriano, một cú nã đại bác không chính xác của Stankovic là tất cả những gì mà đương kim vô địch Serie A tạo ra, thật đáng thất vọng.
Adriano và các đồng đội đã có một trận đấu đáng thất vọng |
Alex Ferguson rõ ràng đã chuẩn bị rất kĩ cho cuộc chạm trán được mong đợi này. Nhà cầm quân người Scotland vào trận với sơ đồ 4-5-1. Mourinho có lẽ cũng tiên liệu trước điều đó, bởi đã không ít lần Quỷ đỏ sử dụng trong mùa giải này. Người đá cao nhất là Berbatov, 1 tiền đạo cắm điển hình chứ không phải Rooney, Tevez hay Ronaldo. Nhưng Mourinho không thể ngờ được rằng, 5 tiền vệ của MU ở giữa sân không phải để chơi phòng ngự thụ động, mà đó là một thế trận tấn công đích thực, ngay tại sân nhà Inter.
Sự lợi thế hơn người ở khu vực giữa sân, cộng với một cầu thủ giữ bóng rất tốt ở tuyến trên là Berbatov giúp Manchester United hoàn toàn làm chủ thế trận trong hiệp đầu tiên. Ronaldo là ngòi nổ các đợt lên bóng bên phía đội khách. Cầu thủ này có một cách rất đơn giản để gây áp lực lên khung thành của Cesar: cầm bóng và dùng kĩ thuật điêu luyện đi thẳng vào hàng phòng ngự Inter. Khi Cambiasso hay Muntari phạm lỗi, Ronaldo sẽ có cơ hội từ những quả phạt trực tiếp vào khung thành. Thực tế, chỉ may mắn mới cứu được Cesar khi cú sút phạt trực tiếp của Ronaldo đã chạm tay thủ môn này bay vào cột dọc và đi ra ngoài. Sự chủ động chơi tấn công của đội khách khiến các cầu thủ Inter và cả Mourinhio hoàn toàn bất ngờ. Trên sân San Siro mà MU như đá tập. Đó là khi Giggs loại bỏ Rivas để dứt điểm đối mặt với Cesar nhưng không thành, Ronaldo bay người đánh đầu sạt khung thành, và tạo ra hàng loạt cú sút nguy hiểm khác. Có thể nói, Quả bóng vàng Châu Âu 2008 chính là cầu thủ chơi hay nhất trận đấu này.
Các cầu thủ Inter hoàn toàn lu mờ trước Ronaldo |
Inter Milan chỉ có thời điểm ổn định sau giờ nghỉ giải lao. Đầu hiệp thi đấu thứ 2, đội chủ nhà ào ạt tấn công,một điều thường thấy ở Chelsea khi còn Mourinho huấn luyện. Ibrahimovich di chuyển rộng, nhưng chủ yếu là khoét vào vị trí của O’Shea. Nhưng trong một ngày mà cầu thủ người Ailen và hàng hậu vệ M.U chơi tập trung, mọi cố gắng của tiền đạo người Thuỵ Điển đều bất lực. Nhìn cách các học trò Sir Alex thi đấu có thể hiểu được họ đã chuẩn bị cho trận đấu này kỹ thế nào. Ibra bị vô hiệu, trong khi Fletcher và Carrick thay nhau phong toả Stankovic - mũi tấn công chủ yếu của Inter từ tuyến 2. Ngay cả Giggs, Ronaldo hay Park cũng rất chịu khó thu hồi bóng. Điều đó khiến hàng tiền vệ của Inter bị chia cắt hoàn toàn. Điểm dễ thấy nhất, trong khi hầu hết mọi đường lên bóng của Quỷ Đỏ đều qua chân hàng tiền vệ, thì mọi đường tấn công của Inter hầu như chỉ thực hiện ở 2 tiền đạo của họ. Một chi tiết nữa, khi Inter xuống đường biên và thực hiện các quả tạt bóng, lập tức Carrick thu hai tay ra sau để tránh bóng chạm tay dẫn đến phạt đền. Ferguson và các họ trò đã tính toán đến từng chi tiết nhỏ nhất mà Mourinho có thể tận dụng, điều đó cho thấy Ferguson hiểu vị huấn luyện viên người Bồ như thế nào.
Dẫu sao, "thần may mắn" cũng đứng về phía Inter khi họ không bị thủng lưới trên sân nhà, và cơ hôi đi tiếp về lý thuyết hầu như còn nguyên vẹn. Nhưng nên nhớ rằng, Manchester United bây giờ ở rất khó đánh bại. Ở mùa giải trước, còn nhớ Barcelona sở hữu hàng tấn công rất mạnh mà không ghi được vào lưới Quỷ Đỏ dù chỉ một bàn ở 2 trận đối đầu vòng bán kết Champions League. Được đá trên sân nhà, thậm chí khi đã tung đến 3 tiền đạo vào sân mà Inter không thể tạo chỉ một cơ hội nguy hiểm về khung thành Van der Sar, thì thử hỏi điều gì sẽ chờ đợi đoàn quân của Mourinho ở Old Traford 2 tuần sắp tới?
Khó khăn đang chờ Mourinho và các học trò trước mắt |
Đầu mùa giải, Roberto Mancini bị sa thải, điều chưa từng xảy ra trong lịch sử Serie A khi ông vừa dẫn dắt Inter đến Scudetto (lần thứ 3 liên tiếp). Mancini phải ra đi, nhường chỗ cho Mourinho. Chủ tịch Massimo Moratti nghĩ rằng có Mourinho, Nerazzurri sẽ giải toả cơn khát vô địch Châu Âu hơn 40 năm.Mancini - vị huấn luyện viên có mái tóc đẹp như dòng suối, không phải bất tài, nhưng ông không may mắn như người đồng nghiệp người Bồ kia. Inter của Mancini bị loại khi không thua Valencia(hoà 2-2, 0-0 mùa 06/07 và bị loại bởi luật bàn thắng sân khách), khi thua Liverpool mùa trước bởi thẻ đỏ oan nghiệt của Materazzi, chứ không có cái duyên của Mourinho như ở mùa 2003-2004.
Mùa giải đó, cũng đối thủ là Manchester United, nhưng Jose Mourinho lúc đó còn đang dẫn dắt Porto. Porto đã cực kỳ may mắn khi bị MU ghi 2 bàn trên sân Old Traford mà không được công nhận, để rồi sau đó Porto loại MU và bước lên bục cao nhất bóng đá Châu Âu. Từ đó đã 5 năm trôi qua, và Jose Mourinho chưa từng một lần lập lại được chiến tích đó, dù có lúc trong tay ông có đội hình đắt giá và đẳng cấp gấp cả chục lần Porto hồi ấy. Mancini thất bại vì ông không thể khơi dậy tinh thần chiến đấu của Inter vào những lúc khó khăn nhất. "Người Đặc Biệt" đến, ông hy vọng sẽ dùng cá tính của mình thổi lửa vào tinh thần thi đấu của các học trò. Nhưng nhìn 2/3 mùa giải đã qua, có thể thấy Mourinho đã thất bại. Đội bóng của ông vẫn rập khuôn theo công thức chiến thắng, theo đội hình và con người của Mancini, và vẫn chưa có “chất lửa” ở cúp Châu Âu. Nếu thế Mourinho hơn gì Mancini?
Hai tuần nữa, nếu Inter chiến thắng ngay tại Old Traford thì đó mới chỉ là bắt đầu con đường đến chức vô địch còn rất dài, nhưng nếu Inter thua, Mourinho sẽ nói sao với Moratti, với các cổ động viên của Inter. Khi ấy liệu vị chủ tịch đáng kính có hối tiếc vì đã đuổi Mancini ra khỏi cửa với vài triệu Euro bồi thường,và mấy chục triệu nữa cho thương vụ thất bại Quaresma chỉ để chiều lòng Mourinho? Lúc đó, có lẽ bên cạnh nụ cười chiến thắng của các cầu thủ MU và Sir Alex Ferguson, còn một người từng gắn bó với Inter khác cũng nở nụ cười: Roberto Mancini.
Cười đi, Mancini! |
Hai tuần nữa, nếu Inter chiến thắng ngay tại Old Traford thì đó mới chỉ là bắt đầu con đường đến chức vô địch còn rất dài, nhưng nếu Inter thua, Mourinho sẽ nói sao với Moratti, với các cổ động viên của Inter. Khi ấy liệu vị chủ tịch đáng kính có hối tiếc vì đã đuổi Mancini ra khỏi cửa với vài triệu Euro bồi thường,và mấy chục triệu nữa cho thương vụ thất bại Quaresma chỉ để chiều lòng Mourinho? Lúc đó, có lẽ bên cạnh nụ cười chiến thắng của các cầu thủ MU và Sir Alex Ferguson, còn một người từng gắn bó với Inter khác cũng nở nụ cười: Roberto Mancini.
- Thông tin về trận cầu tâm điểm trong ngày: soạn GO VIP gửi 6789
- Thông tin về Cửa Tài Xỉu sáng giá nhất trong ngày: soạn GO TX gửi 6789