Đối với nhiều người hiện tại, vẻ đẹp của bóng đá được thể hiện qua khả năng đi bóng ma thuật của Messi hay sức chiến đấu của Ronaldo. Với một số người, họ nhớ tới những pha chạy chỗ và dứt điểm gọn ghẽ của Suarez hay Lewandowski. Nhưng với một vài người, nét đẹp của bóng đá đã không còn như xưa vào cái ngày 23/1/2015, ngày mà số 10 cổ điển cuối cùng nói lời từ biệt với sân cỏ. Tên anh là Juan Roman Riquelme.
Nhắc đến Riquelme, người ta nhớ ngay tới những pha chơi đùa với trái bóng ở khu trung tuyến, không quá nhanh nhẹn, thậm chí có phần hơi lười biếng nhưng để lấy bóng trong chân anh vẫn là điều gì đó xa xỉ với các hậu vệ đối phương. Với cái cổ chân cực dẻo trời phú, Riquelme khoan thai đùa với trái bóng giống như chú mèo vờn một cục len, rồi sau đó bất ngờ tung ra một cú chặt bóng vặn sườn vừa như in để đồng đội băng xuống.
Dù là trước vòng cấm địa hay giữa sân, bóng sệt hay bóng bổng, Riquelme cũng có thể xé toang hàng phòng ngự đối phương với những pha bóng như đo ni đóng giày như thế. Một tài năng hiếm có với kỹ thuật thượng thừa, nhãn quan chiến thuật cực nhạy cùng với khả năng cầm trịch trận đấu rất tốt. Một “engache” (số 10 cổ điển theo thuật ngữ của Argentina) đích thực. Với những kỹ năng như thế, đáng ra Riquelme đã có thể sở hữu cả tá danh hiệu cùng những CLB hàng đầu thế giới.
Nhưng…
Nhưng cũng đừng quá thương tiếc cho Riquelme, bởi lẽ anh mạnh mẽ hơn vẻ bề ngoài của mình nhiều. Số phận có lẽ đã không ưu ái anh, nhưng chính điều đó cũng dạy anh bản lĩnh để đối đầu với những sóng gió. Báo chí đã phát sốt lên khi con người tài hoa ấy từ chối khoác áo ĐTQG tại World Cup 2010 chỉ vì Maradona muốn anh chơi cao hơn vị trí sở trường. Đối thủ ở Argentina gọi Riquelme là pecho-frio (phổi lạnh), ngụ ý chê bai lối đá lười chạy, anh cũng phớt lờ: “Từ khi nào chúng ta phải chạy khi chơi bóng thế?”.
Người ta nói Pirlo và Riquelme là những mẫu người muôn năm cũ, luôn có chút gì đó u buồn phảng phất. Nhưng nếu như Pirlo có một mái tóc bồng bềnh nghệ sĩ thì Riquelme chỉ có những nét khắc khổ trên khuôn mặt, nếu như tiền vệ người Ý có Gattuso hay De Rossi để làm người hộ vệ thì “engache” Riquelme tự mình xoay sở giữa vòng vây của đối phương. Có người từng hỏi rằng tại sao Riquelme không bao giờ cười khi chơi bóng, anh cũng chỉ trả lời rằng: “Zidane cũng chẳng bao giờ cười cả, nhưng anh ấy vẫn là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới một thập kỷ qua đấy thôi”.
Riquelme là như thế, một con người với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Một gã du mục, lang thang đi khắp thế gian tự do tự tại. Một con người ngang tàng và có lẽ là người duy nhất dám chống lại “Cậu bé vàng” Maradona. Một người trượng nghĩa khi quay lại giúp Argentinos Juniors, đội bóng anh thi đấu thuở nhỏ, giành suất thăng hạng. Một người con có hiếu. Và trên hết, là một nghệ sĩ sân cỏ. Có một tờ báo ở Argentina thậm chí đã đùa rằng, Chúa nên xem xét hủy bỏ môn bóng đá vào cái ngày Riquelme giải nghệ. Số 10 cổ điển cuối cùng đã ra đi, khiến cho tất cả những gì đẹp nhất về một “engache” trở thành quá vãng. hiện đại không thiếu những cầu thủ xuất sắc và có kỹ thuật chơi bóng điêu luyện, nhưng sẽ không còn ai chơi tự do ở giữa sân và có những pha xử lý đáng để đưa vào sách giáo khoa như một số 10 nguyên bản nữa. Lần cuối cùng người ta thấy những hình ảnh ấy, là khi Riquelme vờn trái bóng qua 3 cầu thủ đối phương và quay người chặt một đường bóng sắc ngọt cho đồng đội thoát xuống. Người ta nhớ anh, và tiếc cho cả sự nghiệp dang dở của anh nữa. 5 chức vô địch VĐQG Argentina, 3 cúp Libertadores cùng 1 HCV Olympics là quá ít so với tài năng của anh, một bản tango buồn giống như những nốt nhạc của cố huyền thoại Astor Piazolla vậy.
Nhắc đến Riquelme, người ta nhớ ngay tới những pha chơi đùa với trái bóng ở khu trung tuyến, không quá nhanh nhẹn, thậm chí có phần hơi lười biếng nhưng để lấy bóng trong chân anh vẫn là điều gì đó xa xỉ với các hậu vệ đối phương. Với cái cổ chân cực dẻo trời phú, Riquelme khoan thai đùa với trái bóng giống như chú mèo vờn một cục len, rồi sau đó bất ngờ tung ra một cú chặt bóng vặn sườn vừa như in để đồng đội băng xuống.
Dù là trước vòng cấm địa hay giữa sân, bóng sệt hay bóng bổng, Riquelme cũng có thể xé toang hàng phòng ngự đối phương với những pha bóng như đo ni đóng giày như thế. Một tài năng hiếm có với kỹ thuật thượng thừa, nhãn quan chiến thuật cực nhạy cùng với khả năng cầm trịch trận đấu rất tốt. Một “engache” (số 10 cổ điển theo thuật ngữ của Argentina) đích thực. Với những kỹ năng như thế, đáng ra Riquelme đã có thể sở hữu cả tá danh hiệu cùng những CLB hàng đầu thế giới.
Sự nghiệp dang dở của Riquelme cũng giống như một bản tango buồn |
Nhưng…
Cuộc sống không công bằng với anh, có lẽ cũng giống như số phận khố khổ đã gán lên anh vậy. Sinh ra trong một gia đình nghèo với 7 người con, Riquelme là người chịu thiệt thòi nhiều nhất khi là anh cả và phải gánh vác việc gia đình. Cũng chính vì thế mà anh quyết tâm theo đuổi con đường bóng đá để thoát khỏi cảnh cơ hàn. Sớm chứng tỏ khả năng tại đội bóng địa phương Argentinos Juniors, Riquelme đã lọt vào mắt xanh của Boca Juniors để rồi cứ thế gặt hái thành công và trở thành một trong những cầu thủ trẻ sáng giá nhất của Argentina trong 6 năm liền.
Thế nhưng đúng vào lúc sự nghiệp đang trên đà thăng tiến, anh lại lựa chọn dứt áo ra đi để đến với tiếng gọi của Barcelona. Mặc cho những lời can ngăn từ Ban lãnh đạo Boca và CĐV, anh vẫn cập bến Catalunya để rồi chết mòn trên băng ghế dự bị ở Nou Camp. HLV Louis Van Gaal chỉ cho anh đá chính vài trận ở vị trí tiền vệ cánh, và điều đó chẳng khác nào giết chết bản năng của một số 10 thiên bẩm như Juan Roman.
Thế nhưng đúng vào lúc sự nghiệp đang trên đà thăng tiến, anh lại lựa chọn dứt áo ra đi để đến với tiếng gọi của Barcelona. Mặc cho những lời can ngăn từ Ban lãnh đạo Boca và CĐV, anh vẫn cập bến Catalunya để rồi chết mòn trên băng ghế dự bị ở Nou Camp. HLV Louis Van Gaal chỉ cho anh đá chính vài trận ở vị trí tiền vệ cánh, và điều đó chẳng khác nào giết chết bản năng của một số 10 thiên bẩm như Juan Roman.
Anh hồi sinh mạnh mẽ tại Villarreal dưới bàn tay của Manuel Pellegrini và giúp Tàu ngầm vàng lần đầu tiên cán đích La Liga ở vị trí thứ 3, nhưng cú penalty định mệnh trong trận bán kết Champions League mùa giải 2005/2006 với Arsenal đã cướp đi tất cả. Riquelme bị Jens Lehmann khuất phục trên chấm 11m, và Villarreal ngậm ngùi nhìn đối thủ bước vào chung kết. “Đó là một trong những kỷ niệm buồn nhất trong sự nghiệp của tôi, và tôi sẽ luôn ghi nhớ khoảnh khắc đó”, anh nghẹn ngào nói sau trận đấu.
Ở ĐTQG, Jose Pekerman hay Alfio Basile cũng đã đặt hết niềm tin vào Riquelme và để anh chơi tự do như một số 10 thực thụ, nhưng nó cũng chẳng thể giúp anh đi đến cuối con đường. Juan Roman dừng chân tại tứ kết World Cup 2006 và chung kết Copa America 2007 cùng Albiceleste. Tất cả chỉ có thế.
Ở ĐTQG, Jose Pekerman hay Alfio Basile cũng đã đặt hết niềm tin vào Riquelme và để anh chơi tự do như một số 10 thực thụ, nhưng nó cũng chẳng thể giúp anh đi đến cuối con đường. Juan Roman dừng chân tại tứ kết World Cup 2006 và chung kết Copa America 2007 cùng Albiceleste. Tất cả chỉ có thế.
Riquelme sút hỏng quả phạt đền trong trận gặp Arsenal |
Nhưng cũng đừng quá thương tiếc cho Riquelme, bởi lẽ anh mạnh mẽ hơn vẻ bề ngoài của mình nhiều. Số phận có lẽ đã không ưu ái anh, nhưng chính điều đó cũng dạy anh bản lĩnh để đối đầu với những sóng gió. Báo chí đã phát sốt lên khi con người tài hoa ấy từ chối khoác áo ĐTQG tại World Cup 2010 chỉ vì Maradona muốn anh chơi cao hơn vị trí sở trường. Đối thủ ở Argentina gọi Riquelme là pecho-frio (phổi lạnh), ngụ ý chê bai lối đá lười chạy, anh cũng phớt lờ: “Từ khi nào chúng ta phải chạy khi chơi bóng thế?”.
Người ta nói Pirlo và Riquelme là những mẫu người muôn năm cũ, luôn có chút gì đó u buồn phảng phất. Nhưng nếu như Pirlo có một mái tóc bồng bềnh nghệ sĩ thì Riquelme chỉ có những nét khắc khổ trên khuôn mặt, nếu như tiền vệ người Ý có Gattuso hay De Rossi để làm người hộ vệ thì “engache” Riquelme tự mình xoay sở giữa vòng vây của đối phương. Có người từng hỏi rằng tại sao Riquelme không bao giờ cười khi chơi bóng, anh cũng chỉ trả lời rằng: “Zidane cũng chẳng bao giờ cười cả, nhưng anh ấy vẫn là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới một thập kỷ qua đấy thôi”.
Juan Roman cũng không thể có được vinh quang trong màu áo Argentina |
Riquelme là như thế, một con người với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Một gã du mục, lang thang đi khắp thế gian tự do tự tại. Một con người ngang tàng và có lẽ là người duy nhất dám chống lại “Cậu bé vàng” Maradona. Một người trượng nghĩa khi quay lại giúp Argentinos Juniors, đội bóng anh thi đấu thuở nhỏ, giành suất thăng hạng. Một người con có hiếu. Và trên hết, là một nghệ sĩ sân cỏ. Có một tờ báo ở Argentina thậm chí đã đùa rằng, Chúa nên xem xét hủy bỏ môn bóng đá vào cái ngày Riquelme giải nghệ. Số 10 cổ điển cuối cùng đã ra đi, khiến cho tất cả những gì đẹp nhất về một “engache” trở thành quá vãng. hiện đại không thiếu những cầu thủ xuất sắc và có kỹ thuật chơi bóng điêu luyện, nhưng sẽ không còn ai chơi tự do ở giữa sân và có những pha xử lý đáng để đưa vào sách giáo khoa như một số 10 nguyên bản nữa. Lần cuối cùng người ta thấy những hình ảnh ấy, là khi Riquelme vờn trái bóng qua 3 cầu thủ đối phương và quay người chặt một đường bóng sắc ngọt cho đồng đội thoát xuống. Người ta nhớ anh, và tiếc cho cả sự nghiệp dang dở của anh nữa. 5 chức vô địch VĐQG Argentina, 3 cúp Libertadores cùng 1 HCV Olympics là quá ít so với tài năng của anh, một bản tango buồn giống như những nốt nhạc của cố huyền thoại Astor Piazolla vậy.
Và tất cả những nỗi khắc khoải của người hâm mộ có lẽ được đúc kết trong câu nói của cựu chủ tịch Real Madrid, Jorge Valdano: “Những người như Riquelme có lẽ đã tuyệt chủng trong bóng đá hiện đại rồi!”.
Thế Hưng - Page Trên Đường Pitch
Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan: