Các tuyển thủ Tây Ban Nha (TBN) triệu tập đợt này đều đặt quyết tâm sớm giành vé dự vòng chung kết World Cup 2010. Chỉ cần thắng đội tuyển Bỉ trên sân nhà, cánh cửa đến Nam Phi xem như đã mở toang với “Seleccion” vì ở lượt trận tiếp theo, Bosnia sẽ phải thư hùng với Thổ Nhĩ Kỳ trong khi TBN chỉ tiếp Estonia.
Tiền đạo dự bị Daniel Guiza nói thẳng: Chỉ cần đánh bại Bỉ là xem như hành trình vòng loại của TBN hoàn tất. Sự lạc quan ấy đến từ cục diện của bảng đấu. TBN đang hiên ngang dẫn đầu bảng với 18 điểm tối đa, Bosnia bám theo với 12 điểm, Thổ Nhĩ Kỳ bất ngờ xếp thứ ba với tám điểm. Lượt trận tới đây, trong lúc TBN tiếp Bỉ thì Bosnia và TNK nhiều khả năng sẽ giành trọn 3 điểm trước Armenia và Estonia. Lượt đấu sau vào ngày 9-9, TBN sẽ tiếp Estonia và nhìn về trận Bosnia - TNK theo kiểu “tọa sơn quan hổ đấu”. Chỉ cần Bosnia không thắng trong trận đó, TBN chắc chắn giành ngôi đầu bảng và thẳng tiến đến Nam Phi. Nếu Bosnia thắng được TNK, TBN cũng chỉ cần thêm một điểm trong hai lượt trận cuối cùng của bảng đấu là hoàn thành nhiệm vụ.
Tất nhiên là TBN muốn giành vé càng sớm càng tốt. Đó là lý do HLV Vicente Del Bosque đã gọi vào đội tuyển tất cả những cầu thủ tốt nhất, kể cả Marcos Senna và Cesc Fabregas vừa bình phục chấn thương. Trước khán giả nhà trên sân Riazor, “Seleccion” rất muốn lấy lại hình ảnh của một nhà vô địch châu Âu sau thật bại tại Confed Cup, lại chỉ thắng được Macedonia trong hiệp hai trận giao hữu cách đây chưa lâu. TBN cần giành vé sớm, vừa thoát khỏi cảnh “đêm dài lắm mộng”, vừa có thêm thời gian để chuẩn bị những ngón đòn mới để vươn lên đỉnh cao tại World Cup năm sau.
Việc tìm kiếm những miếng đánh mới, để bổ sung cho lối chơi tiqui-taca truyền thống đã lên đến đỉnh cao tại Euro 2008, là một điều hết sức cần thiết. Ngay cả Barcelona với những siêu sao Lionel Messi, Thierry Henry... cũng phải thay đổi mình không ngừng để không bị bắt bài. Thế nhưng, cuộc thử nghiệm của Del Bosque tại Confed Cup rõ ràng đã thất bại, TBN chỉ thắng nhọc nhằn Iraq và thua luôn tuyển Mỹ tại Confed Cup dù nắm phần lớn thời gian kiểm soát bóng. Trong 2 trận ấy, TBN tạt cánh không hiệu quả mà tấn công trung lộ cũng thiếu hẳn sự bất ngờ thường thấy.
Vấn đế lớn nhất của TBN những năm vẫn là đội hình chiến thuật. Ai cũng thấy TBN sẽ đá tốt nhất với đội hình 4-5-1 vì nó sẽ phát huy được tinh hoa của bóng đá TBN là hàng tiền vệ. Thế nhưng hiện tại “Seleccion” có đến 2 tiền đạo thuộc hàng siêu sao là Fernando Torres và David Villa. Bỏ ai trong hai người này cũng là một sự lãng phí. Tuy nhiên, nếu phải chọn một tiền đạo cho vị trí tiền đạo mũi nhọn thì người đó dứt khoát phải là Villa. Không phải vì 13 bàn mà anh đã ghi cho “Seleccion” từ ngày Del Bosque nhậm chức đến nay mà còn vì lối chơi của “El Guaje”. Tại Valencia, Villa tương tác rất tốt với những Juan Mata, David Silva, Pablo Hernandez (đều là tuyển thủ cả) và ở đội tuyển thì rất ăn ý với Xavi, Fabregas, Iniesta... Trong khi đó, Torres ngày càng quen đá phản công tại Liverpool. Anh quá quen với những pha dốc bóng với tốc độ cao khi trước mặt là khoảng trống vô tận, anh quá quen với những cú nước rút vượt qua hai, ba cầu thủ đối phương nhưng lại thiếu đi một chút mềm mại, một chút uyển chuyển trong các hình huống xoay lưng về phía khung thành. Trong cùng thời gian Villa ghi 13 bàn, Torres chỉ ghi được sáu bàn dù cơ hội dành cho anh còn nhiều hơn Villa.
Hiện tại, Del Bosque hãy còn nhiều thời gian để thử nghiệm, lắp ghép sau cho “Seleccion” thi đấu với hiệu quả cao nhất. Nhưng Del Bosque cần phải dũng cảm một lần để hướng đến thành công, như Luis Aragones dũng cảm gạt Raul Gonzalez bất chấp sức ép của dư luận hai năm trước.
(Theo Thể Thao Văn Hóa)
![]() |
Tất nhiên là TBN muốn giành vé càng sớm càng tốt. Đó là lý do HLV Vicente Del Bosque đã gọi vào đội tuyển tất cả những cầu thủ tốt nhất, kể cả Marcos Senna và Cesc Fabregas vừa bình phục chấn thương. Trước khán giả nhà trên sân Riazor, “Seleccion” rất muốn lấy lại hình ảnh của một nhà vô địch châu Âu sau thật bại tại Confed Cup, lại chỉ thắng được Macedonia trong hiệp hai trận giao hữu cách đây chưa lâu. TBN cần giành vé sớm, vừa thoát khỏi cảnh “đêm dài lắm mộng”, vừa có thêm thời gian để chuẩn bị những ngón đòn mới để vươn lên đỉnh cao tại World Cup năm sau.
Việc tìm kiếm những miếng đánh mới, để bổ sung cho lối chơi tiqui-taca truyền thống đã lên đến đỉnh cao tại Euro 2008, là một điều hết sức cần thiết. Ngay cả Barcelona với những siêu sao Lionel Messi, Thierry Henry... cũng phải thay đổi mình không ngừng để không bị bắt bài. Thế nhưng, cuộc thử nghiệm của Del Bosque tại Confed Cup rõ ràng đã thất bại, TBN chỉ thắng nhọc nhằn Iraq và thua luôn tuyển Mỹ tại Confed Cup dù nắm phần lớn thời gian kiểm soát bóng. Trong 2 trận ấy, TBN tạt cánh không hiệu quả mà tấn công trung lộ cũng thiếu hẳn sự bất ngờ thường thấy.
Vấn đế lớn nhất của TBN những năm vẫn là đội hình chiến thuật. Ai cũng thấy TBN sẽ đá tốt nhất với đội hình 4-5-1 vì nó sẽ phát huy được tinh hoa của bóng đá TBN là hàng tiền vệ. Thế nhưng hiện tại “Seleccion” có đến 2 tiền đạo thuộc hàng siêu sao là Fernando Torres và David Villa. Bỏ ai trong hai người này cũng là một sự lãng phí. Tuy nhiên, nếu phải chọn một tiền đạo cho vị trí tiền đạo mũi nhọn thì người đó dứt khoát phải là Villa. Không phải vì 13 bàn mà anh đã ghi cho “Seleccion” từ ngày Del Bosque nhậm chức đến nay mà còn vì lối chơi của “El Guaje”. Tại Valencia, Villa tương tác rất tốt với những Juan Mata, David Silva, Pablo Hernandez (đều là tuyển thủ cả) và ở đội tuyển thì rất ăn ý với Xavi, Fabregas, Iniesta... Trong khi đó, Torres ngày càng quen đá phản công tại Liverpool. Anh quá quen với những pha dốc bóng với tốc độ cao khi trước mặt là khoảng trống vô tận, anh quá quen với những cú nước rút vượt qua hai, ba cầu thủ đối phương nhưng lại thiếu đi một chút mềm mại, một chút uyển chuyển trong các hình huống xoay lưng về phía khung thành. Trong cùng thời gian Villa ghi 13 bàn, Torres chỉ ghi được sáu bàn dù cơ hội dành cho anh còn nhiều hơn Villa.
Hiện tại, Del Bosque hãy còn nhiều thời gian để thử nghiệm, lắp ghép sau cho “Seleccion” thi đấu với hiệu quả cao nhất. Nhưng Del Bosque cần phải dũng cảm một lần để hướng đến thành công, như Luis Aragones dũng cảm gạt Raul Gonzalez bất chấp sức ép của dư luận hai năm trước.
(Theo Thể Thao Văn Hóa)
Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan: