Ranieri giờ đây giống nhà khoa học khốn khổ trong một bộ phim thiếu nhi của Hollywood sáng chế ra một chiếc máy, lúc thì phóng to các con ông thành người khổng lồ (phim “Honey, I blow up the kids”), lúc lại biến chúng thành những người tí hon phải dùng kính lúp phóng đại nhiều lần mới tìm được ra (“Honey, I Shrunk the kids”).
Trận thắng Torino 1-0 ở lượt đi đêm 25/10/2008 là sự mở đầu cho
![]() |
Chiellini đã tỏa sáng trong thời điểm các tiền đạo im tiếng |
Trong 13 bàn thắng ghi được trong 10 trận kể từ đầu năm 2009, các chân sút mới đóng góp vẻn vẹn 5 bàn, với 1 bàn duy nhất của Amauri (người đã ghi 11 bàn/17 trận trước đó), 1 bàn của Trezeguet, vừa trở lại sân cỏ sau 4 tháng chấn thương, Del Piero chưa ghi bàn nào kể từ 2 tháng nay (11/1, trong trận thắng Siena 1-0) và Iaquinta ghi được 2 bàn. Đấy không phải là một chuẩn bị tích cực cho trận đấu then chốt với Chelsea đêm mai.
Ranieri đang đánh bạc với số phận: trước Torino, ông cho Amauri-Iaquinta đá chính. Điều đó có nghĩa là cặp Del Piero-Trezeguet sẽ được dưỡng sức cho trận gặp Chelsea. Juve trở lại quá khứ để kiếm tìm bàn thắng và chiến thắng trên 2 khía cạnh: khía cạnh thực dụng đã có, giờ chỉ đợi bộ đôi đã ghi tổng cộng 416 bàn của đội trong hơn 1 thập kỉ qua (45% số bàn của cả đội Juve trong thời gian đó) lên tiếng. Họ có làm được điều đó không?
(Theo Thể Thao Văn Hóa)